Trà Vinh tình đất tình người
N&L: Trần Long Ẩn
Trà Vinh ngày xuân sang con cò trắng cũng bay tìm đàn, về với hàng tre xanh quanh ngôi chùa hương hoa đầm ấm, rồi lúc chớm lập đông cò bay đi nơi nào, không ai hiểu về đâu, nhưng mỗi lúc xuân về, đàn cò về càng đông.
Ơ! người có đi xa hãy nhớ quay về đất Trà Vinh ta đó, Trà Cú Cầu Ngang, Tiểu Cần đó với những ngôi chùa vọng tiếng cầu kinh, hơ..hơ......
Mơ dòng nước trăm năm nay nước đã về đất Tầm Phương thức giấc, ơ.. ơ....biển lúa vườn cây, vòng tay xanh ôm cả đất trời hạnh phúc thật rồi, hơ.......hỡi đất mẹ Trà Vinh ta ơi, hơ...............những con người Trà Vinh hôm nay, hơ.......những con người Trà Vinh mai sau
Người Kinh người Khơme bao đời sống với nhau hiền hoà, tựa như cò vạc kia trên cây đậu bên nhau đầm ấm, đậu bến nước dừa xanh, cây thốt nốt sau vườn, trông đôi bạn mà thương, trong những lúc gian khổ, lòng người càng đẹp hơn.
Ơ! mùa gió nam nhớ đến với Ba Động nơi biển xanh cát trắng, về cửa Định An chợt thương em bên cửa Sông Hậu đỏ thắm phù sa, Tiền Giang ơi, Hậu Giang ơi!
Nhớ về với Tân Qui, với những con người như chàng Sơn Tinh đó,ơ..ơ......vườn nối vườn xinh nặng trĩu trái chín cây thơm lừng hạnh phúc dịu êm, hơ..hơ.....hỡi đất mẹ Trà Vinh ta ơi! hơ.....đất với người Trà Vinh hôm nay. hơ...hơ.....đất với người Trà Vinh mai sau!