Lâu lắm chưa về thăm lại miền Trung,miền yêu dấu xưa.Tìm lại nụ hôn năm nao đánh mất trong một chiều mưa.Không biết bây chừ ai có còn nhớ đến tên nhau, nhớ câu thề xưa hẹn hò trong mưa.
Ai đã quên rồi câu chuyện thần tiên ngày thơ rất xa
Bỏ lại hàng dương xanh xao đã rũ bóng bên bờ phù sa. Mây thấp mưa về dâng nỗi sầu.Nơi chốn xa xôi cuối chân trời đó dấu yêu thủa nào. Nhớ ai ai đứng bên cầu, những khi tan trường bóng ngã hoàng hôn ngẩn ngơ chờ nhau. Nhớ ai hoa phượng rơi đầy, lối xưa bây chừ chỉ riêng mình anh phượng ơi có hay.
Tiếng ve xao xuyến đêm hè, lẫn trong sương mờ trăng về ngả nghiêng khắp nẻo đường quê. Chốn xưa sương lạnh vai mềm. Bởi em xa rồi chỉ riêng mình anh lặng im bóng đêm. Hò ơ... đêm nay gió về se lòng có ai còn chút duyên nồng cho nhau.Hò ơ... đêm nay anh về qua cầu bóng dương còn đó nhưng người xưa đâu?