Bao năm người rời xa miệt thứ,
Quên bến đò xưa quên cả mái tranh nghèo,
Có một mình tôi sớm nắng chiều mưa.
Ngày người ra đi, ước hẹn khi mùa xuân sang,
Sẽ về lại nơi chốn xưa, mấy năm qua rồi nào thấy bóng người.
Người ơi có thấy quặn đau,
Chim Quyên nhỏ lệ khóc thầm,
Bến đò ngày xưa ai đứng chờ ai.
Người ơi con sông năm xưa vẫn lặng lờ,
Bông lục bình trôi nhưng nay sông quê thiếu vắng tiếng cười,
Nhưng nay sông quê thiếu vắng câu hò.
Chim xa bầy còn đau còn khóc,
Sao nở đành quên,quên lời thủy chung năm nào,
Bỏ mặc mình anh trên bến đò xưa.
Người đành phụ nhau,
Tiếng cười tắt lịm trên sông,
Tiếng hò sao nghe đắng cay,
Đã thương nhau rồi sao nở bỏ nhau.