Mùa lá, vàng rơi.
Nơi đây có mình em, khi màn đêm xuống giá lạnh,
Ngồi đây, chờ anh, chờ nắng mai bừng lên.
Xua tan cơn lạnh đêm nay.
Chờ tia nắng sáng thức giấc quay về đây.
Chờ cơn gió sang ấm áp hương bình minh.
Chờ anh yêu phương xa sẽ về đây như thuở nào.
Cho bao yêu thương như lúc xưa.
Tìm gặp anh yêu nơi nao trong giấc mơ.
Được ngồi bên và được khóc ướt đẫm vai anh.
Vậy mà sao khi thức giấc vẫn cô đơn trong mỏi mòn.
Sao cơn mưa kia vẫn mãi rơi.
Và bình minh đã thức giấc xua màn đêm, từng tia nắng sớm ấm áp chiếu khắp muôn nơi.
Vậy mà sao giấc mơ kia vẫn trôi xa tận cuối trời.
Nhưng em không tin đã mất anh,
Ngày tháng dần trôi nhưng em vẫn đợi anh mang yêu thương về nơi đây.
Nơi em vẫn chờ ....!!!~