Mãi mãi là bao lâu
Lòng em đã mỏi mòn
Chỉ trách duyên không trọn
Nên mộng tan thành khói
Ta ôm nhau lân cuối
Sợ gì từng phút giây
Mặt hoa bậc cửa hiên
Ko nguôi nỗi nhớ nhung
Giữa 2 đôi chúng mình
Dù ko có ngày mai
Nỗi triền miên cháy bỏng
Xin đc yêu lần nữa
Dù ông Trời thay đổi
Biển cả thành nương dâu
Nhưng những lời thế đó
còn lưu luyến trần gian
Giữa 2 đôi chúng mình
Dù ko có ngày mai
Hồi ức lại hiện rõ
Tan theo thành mây khói
Đem sức sống tuổi xuân
Để đổi lấy tình yêu
Em cũng sẽ bằng lòng
Mà ko oán ko hận