Nghẹn Ngào - Lam Phương
Thôi em đi về đi
xa xôi rồi thăm nhau mà chi
duyên không tròn lưu luyến càng thêm đau buồn.
Thôi em đi về đi
Ðau thương nầy anh xin dành mang
em đi về đi cho vui lòng “người ta”.
Ôi ai có ngờ đâu
đời em là bể sầu
Nay tình xưa đã chết
Ngày vui đã tàn
Lòng anh nát tan.
Ðời anh mộng gì đâu
Anh nào mơ mộng gì đâu
Khóc cho mối duyên đầu
lỡ làng lệ sầu chứa chan.
Em nhớ chăng ngày xưa
Đôi ta nghèo thôn xa đìu hiu
Năm canh dài nước mắt nhiều hơn mưa buồn.
Thôi tiếc thương mà chi
Trông mong gì em đi về đi
Em đi về đêm nay cho tròn cuộc vui.