Nhắm mắt để em thấy anh kề bên, được hôn lên đôi môi mềm. Nhắm mắt để ta sẽ không rời xa, và cho nỗi đau không còn.
Nhắm mắt để cho giấc mơ về đây, về trên xác thân hao gầy. Nhắm mắt để cho bóng đêm đừng qua, để cho giấc mơ đừng xa.
Nhưng, vì sao đêm nay em mong thức dậy, bàng hoàng nhận ra ta không còn nhau nữa.
Sao, vì sao anh đi không nói câu gì. Để em cô đơn trong bóng đêm thẫn thờ.
Em từng đêm trôi qua anh nhớ em nhiều. Gọi thầm người yêu ở phương trời xa lắm. Em dù trong cơn mơ anh vẫn tin rằng, trọn đời này ta mãi thuộc về nhau.
Nhắm mắt để cho giấc mơ về đây, về trên xác thân hao gầy. Nhắm mắt để cho bóng đêm đừng qua, để cho giấc mơ đừng xa.
Nhưng, vì sao đêm nay anh mong thức dậy, bàng hoàng nhận ra ta không còn nhau nữa.
Sao, vì sao em đi không nói câu gì. Để anh cô đơn trong bóng đêm thẫn thờ.
Anh từng đêm trôi qua em khóc rất nhiều. Gọi thầm người yêu ở phương trời xa lắm. Anh dù trong cơn mơ em vẫn tin rằng, trọn đời này ta mãi thuộc về nhau.
(Em dù trong cơn mơ anh vẫn tin rằng, trọn đời này ta sẽ mãi thuộc về nhau.)
Nhưng, vì sao đêm nay anh mong thức dậy, bàng hoàng nhận ra ta không còn nhau nữa.
Sao, vì sao em đi không nói câu gì. Để anh cô đơn trong bóng đêm thẫn thờ.
Anh từng đêm trôi qua em khóc rất nhiều. Gọi thầm người yêu ở phương trời xa lắm. Anh dù trong cơn mơ em vẫn tin rằng, trọn đời này ta mãi thuộc về nhau