Ngày xưa cũng không thật xưa, có một người mẹ lặng đi ngoài mưa.
Vì không còn ai biết sự đổi thay, biết việc đổi vai, chịu lắm đắng cay.
Còn đây không là mẹ ai, mà là chúa quỉ, mới vừa nhập vai.
Làm gì cũng sai, ăn nói cũng sai, ý thích cũng sai, sai thiệt là sai...
Mà sao lại phải đổi vai, vì mẹ hiền lo kẻ ác không no.
Sẽ bắt con thơ, ăn thịt sơ sơ, rồi ăn hết cỡ, ăn ko đợi chờ.
Sự đời là thế, vẫn lắm trái ngang, một mình mẹ mang trong trái tim bạn.
Từng ngày mẹ khóc, nhớ đến lũ con, ngừng vào nhà tranh nói sao cho đành