Cao cung lên khúc nhạc thiên thần Chúa,
hòa trong làn gió nhè nhẹ vấn vương.
Ôi linh thiêng lắng nghe thoang thoảng cung đàn
một đêm khuya vang vẳng trong tuyết sương.
Đàn ai cứ rung những điệu réo rắt
Hát khen con một Chúa Trời,
rầy sinh xuống cõi đời
Hỡi người dương thế lặng nghe cung đàn
Mau tìm cho tới thờ kính Vua giáng trần.
1. Thôi hỡi trần gian im tiếng đi mà cung kính
Chúa con sinh ra trên nắm cỏ máng lừa.
Tuy Chúa là vua
muôn nước suy phục tôn kính
Chúa bởi cõi trời sinh xuống trần đêm xưa.
2. Thôi hỡi trần gian bao tuyết sương cùng giá rét
Cớ sao nỡ làm cho Chúa lạnh quá chừng
Ôi Đấng toàn năng
xưa quá yêu người tha thiết
Xuống chịu khó hèn trong tuyết ngàn dặm sương.
3. Thôi hỡi hồn tôi ghi nhớ trong lòng sâu thẳm.
Chúa sinh đêm nay nên bé nhỏ khó hèn
Tôi quyết từ nay yêu
Chúa trong tình đằm thắm
Muốn để đền bù những thói đời bạc đen.