Bởi vì anh thật ngốc
Bởi vì anh quá tồi tệ
Nên anh vẫn dõi trông theo mình em
Có lẽ anh phải quên em như quên hồi ức cũ
Trái tim héo mòn
Lẫn những vết thương cắt sâu
Anh không thể tự chủ
Mà vẫn cố níu kéo lấy em
Cho dù em ra đi như thế
Con tim anh vẫn mãi gọi tên em
Bởi vì anh chẳng thể làm gì khác
Trước định mệnh tàn nhẫn đến trớ trêu
Liệu nét mặt u sầu của anh
Và đôi mắt muộn phiền của em
Có thoáng qua như một cơn gió thoảng?
Anh cố làm ngơ trước tiếng gió giữ ngoài kia
Nhưng không sao nhắm mắt làm ngơ trước em
Hai chúng ta đứng dưới một bầu trời
Mà mắt hướng về những miền xa xăm
Cho dù em ra đi như thế
Con tim anh vẫn mãi gọi tên em
Bởi vì anh chẳng thể làm gì khác
Trước định mệnh tàn nhẫn đến trớ trêu
Trước mối xúc cảm bất tận
Anh không thể từ bỏ được khát khao
Dẫu có mong hoài mong mãi
Anh vẫn không xứng đáng với em
Vẫn không xứng đáng với em.