Một vùng non nước Ninh Bình
(ST:Mai công Thắng, Bd NSND Thu Hiền)
Một vùng núi non, một vùng sông nước
mà thấy như đất trời trao duyên nơi đây
một mau xanh dáng núi thân quen
để làm nên một vùng non nước Ninh Bình.
Ơ những mái chèo đưa anh về thăm lại cố đô xưa.
Sông Hoàng Long êm trôi thấp
thoáng bông lau vương vấn tình tha thiết.
Yêu nhau những đếm trăng thanh.
Nghe nỉ non tiếng sẩm mẹ Cầu
vọng lời ru năm tháng
yêu Ninh Bình hôm nay trong sắc nắng sắc xuân
trong hương lúa từ bao đời.
Về rừng Cúc Phương rì rào lá hát
mà sóng reo ngỡ biển Kim Sơn xôn xao.
Giọt mồ hôi ngấm đất cha ông
để giàu lên một vùng non nước quê mình.
Ơ bát ngát nương chè
hương thơm còn vương vấn trên môi.
Đêm Đồng Giao mênh mông
hương Dứa xốn xang như nói lời của đất.
Vui mỗi khi xuân sang đêm vọng nghe tiếng hội làng,
điệu chèo vui thôn xóm
tương lai từ đôi tay.
Anh vẫn nhắc em vẫn mong.
Anh hãy nhớ về Ninh Bình.