đêm ! đôi chân cô đơn vây quanh
đêm ! đôi tay nhỏ nhoi sao lạnh
tôi len lỏi bươc trong con ngõ vắng đi tim quá khứ 1 thời
dòng đời xô tôi trôi buông lơi
làm j` khi time đang trôi ?
mạc dù giọt mưa tuôn rơi trong đêm tối tăm lặng thầm tôi cố tìm mình trong mưa
[ver1]
đêm ! xào xạc tiếng người đi đường
đêm ! tiếng mưa nay rơi ko hồn ko gió ko trăng ko chút cảm xúc bóng tối bao khắp phố phường
đêm ! 1 ánh đèn pin tôi soi vào gương tôi soi lên giường tôi soi xuóng đường tôi ko thấy cái j` hết
căn phòng tran ngập trong khói thuốc lá
hư ko , tôi nhìn thấy 1 cụ già đang mải quét đi chiếc lá khô
quét đi rồi lá lại rơi cũng như muốn quên nhưg rồi lại thôi
cảm xúc ko bik nó từ đâu tới len lỏi theo gió ùa vào căn phòng tối
con nghiện đang tính từng ngày tưng giờ tép kia cũng là tép cuối
no hít 1 hơi
lát sau , thân xác nó ngã gục ở ngay go dường
hum sau người qua nguoi` lại. cũng ko ai thèm để í
tiếng con chim mẹ tìm môi nuôi con ko may bỏ xác vào tay bọn săn đêm
chiêm bao nó dánh thức tôi ra khỏi cơn say đối diẹn với 1 hưu~ hình ko tên
tiếng ng` quét rác giữa canh khi nhà thơ vang lên tiếng chuông báo hiêu con sớ 12 đông hồ quả lak can phòng 1 nỗi sợ hãi
tôi bất chơt nghe thấy 1 hồi chuông điện thọa vang lên rồi tắt rồi vang rồi tắt cứ thê thật tê tái
đôi tay dôi chan co lại dôi mắt dù muốn cũng ko thê mơ
tiếng jo luôn qua khe của bất chọt của phogf khẽ đung dưa
1 chút anh den cầu thang hắt vào để tôi nhìn rõ những hạt mưa
đong dua cành cây lâu năm thân già nhưng lá vẫn tuơi sức sống
vẫn cón 1 cơ hôi .....
đêm ! tôi muố n thoat ra khỏi bóng tối
đêm ! tôi muố n thoat ra khỏi bóng tối
nhưng sao ảo giác xung quanh của tôi cam thấy bàn tay ai đó như đang trói chặt chính tôi
[hook]
đêm ! đôi chân cô đơn vây quanh
đêm ! đôi tay nhỏ nhoi sao lạnh
tôi len lỏi bươc trong con ngõ vắng đi tim quá khứ 1 thời
dòng đời xô tôi trôi buông lơi
làm j` khi time đang trôi ?
mạc dù giọt mưa tuôn rơi trong đêm tối tăm lặng thầm tôi cố tìm mình trong mưa
[ver2]
căn phòng số 48
cánh của tự dưng hé mở chân di dạo bước trên phố láng
anh dèn mịt mờ con dương dêm tối chỉ còn vài ánh dèn sáng
xa xa tiếng nguoi` phụ nữ làm công đi quét rác
mưa lạnh , tôi vẫn đi lag thang mạc cho cơn mưa càng lúc càng nặng hát
đói , tê , đôi chan lê lết qua nhưng vunG~ nước rồi nhẹ nhặt chiếc lá bàng
nhẹ nhang gạt đi chú sâu non
nhìn về cây cao đêm nay mơ ảo trời mưa ko có sao
tim muốn ngung đập chân muốn ngùng đi nhưng mà í nghĩ ko cho phép
đối với 1 thằng nghiện chỉ cần 1 tép là đủ
là ngủ .. nhưng mà cuộc sống đâu phải chỉ dơn giản như thế
đôi lúc minh muôn ngừng lại cám dỗ dam mê nhưng mà lại ko thê
thuốc đên cú hút liều đến cứ phê khó khống chế
u mê cứ đên vật chất cứ đi nhưng mà đâu muốn thế
cơ hội nó đâu có thể đên dễ dàng
nhiều lúc hoang mang cơn mộng du
nhiều lúc cảm xuc nôi buồn người thân bạn bè lại hiện về đôg đủ
mây den che kin để rồi sáng mai góc phô bao phủ toan` 1 màu trăng của sương mù
những gã thợ săn thì đang hả hê với chú trym kia bữa an sáng
những nguoi` làm công quét rác vẫn chưa xong viẹc làm
gã nghiệ đã gục tiếc thay cho 1 số phận quá nhợt nhạt
đã quá 6h sáng
phố láng đông người qua lại trẻ con đi học ng` lớn đi làm
ánh sang chui qua làn mây xa
khiến tôi thưc tjnh khai sang dc bao nhiêu đièu mới lạ
tôi đã trơ? về với chính ban thân
[hook]
đêm ! đôi chân cô đơn vây quanh
đêm ! đôi tay nhỏ nhoi sao lạnh
tôi len lỏi bươc trong con ngõ vắng đi tim quá khứ 1 thời
dòng đời xô tôi trôi buông lơi
làm j` khi time đang trôi ?
mạc dù giọt mưa tuôn rơi trong đêm tối tăm lặng thầm tôi cố tìm mình trong mưa
outro :
kimie hú hú