Hẳn là cốm đã nên hương, rơm vàng rải rác con đường thôn quê. Ta xa lâu lắm chưa về, mẹ ta chân lấm nón mê ngong chờ.
Thảo nào, thảo nào trong những giấc mơ, con đò ngày cũ hững hờ buông neo.Đâu đây tiếng gọi quê nghèo, vọng vê như tiếng chèo khua đêm nào.
Xa quê, xa quê đã mấy năm rồi, sông quê mấy bận lở bồi sang nhau. Chiều nay bãi mía nương dâu dường như man mác một màu nhớ thương.
Xa quê, xa quê thương lắm ơi ngươi, thương em gái nhỏ chiều nào sang ngang.
Buồn ta ra đứng trông sang, còn đây ánh mắt ai người nhớ thương.