Điều ấy như cứa vào lòng, thật đau đớn biết bao.
Là hơi ấm từ bàn tay chàng đã lấp đầy trong em.
Em đã chờ mong không biết bao nhiêu lần.
Một cuộc sống không tồn tại ký ức.
Em không thích những kỷ niệm in bóng chàng.
Mỗi ngày chàng đều bảo không sao hết, nhưng đó cũng chỉ như là nước đổ mưa rơi.
Chỉ mỗi mình chàng là không biết một điều.
Rằng mãi mãi chúng ta không thể nào bên nhau.
Gần đây, em thật sự mệt mỏi.
Quá mệt mỏi vì, em khóc rất nhiều, rất nhiều, chàng có biết chăng?
Em nhớ chàng đến thẫn thờ tâm trí.
Dù chàng nói rằng sẽ chỉ đi một lát thôi.
Giờ ta chẳng còn lại gì.
Những hồi ức tìm kiếm bấy lâu đã mất, mất hết rồi.
Chẳng còn nhiều thời gian nữa đâu.
Nhưng sao mãi ta không thể quên được hình bóng chàng.
Gần đây, em thật sự mệt mỏi.
Quá mệt mỏi vì, em khóc rất nhiều, rất nhiều, chàng có biết chăng?
Em nhớ chàng đến thẫn thờ tâm trí.
Dù chàng nói rằng sẽ chỉ đi một lát thôi.
Những ký ức về chàng đã bỏ ta đi.
Xin hãy quay lại dù chỉ một lần thôi.
Nếu ta tha thiết hơn nữa, mi sẽ nghe thấy chứ?
Ta đang làm gì thế này?
Người như em rất đơn giản nhưng cũng thật xấu xa.