Trời đất bao lao, ta không nhà
Miệng đắng lòng chua xót,
Nước mắt chẳng ai lau.
Tấm thân gầy mảnh dẻ,
Lang thang mọi nẻo đường.
Nhà cao, cửa rộng đẹp lộng lẫy,
Người, xe qua lại thật đông vui.
Mình em rong rủi trên đường phố,
Mong được bữa no thế là vui!
Ngõ nhỏ đường phố rộng,
Nhà em ở nơi đâu?
ba sợi tóc dầm trong mưa gió
Dấu chân em in hằn bến sông
Ai cười cùng em những ngày dài ngập nắng?
Ai khóc cùng em những đêm trời đổ mưa?
Một mình em cô đơn trong hiên lạnh,
Chỉ khóc thầm cho số phận nổi trôi.