Quê tôi từ thủa nằm nôi, đã nghe lời ru hoài
Cho con cả tương lai, lời ru ngọt lành
Ai lên xứ lạng cùng anh, quê tôi thơm ngát hương hồi
Thơm nức lòng người đi vào nỗi nhớ
Những đêm trăn trở nghe tiếng gọi của rừng
Lạng sơn, lạng sơn quê tôi
Nơi di tích thành tiên xây, dáng đứng tô thị còn đây
Như bài ca chung thủy, thêm dạng ngời chân lý
Sáng soi núi rừng lạng sơn quê hương
[ĐK]:
Em đi kỳ lừa đồng đăng, nhớ ghi lời anh thụ dặn
Dấu cho ngọc nát, còn hơn giữ ngói lành
Câu sli lưu truyền đời sau, yêu nhau em đến với rừng
Cay đắng đã từng củ sắn lùi nên nghĩa
Bát cơm vơi đầy ấm đậm tình người
Lạng sơn, lạng sơn quê tôi
Nơi di tích thành tiên xây, dáng đứng tô thị còn đây
Như bài ca chung thủy, xứ lạng ngời trong nắng ấm
Ban mai với bản tình ca, quê hương.