ÐK. Trên con đường về quê mà vắng bóng Mẹ. Con biết cậy vào ai, biết nương nhờ ai? Trên con đường về quê mà vắng bóng Mẹ. Con biết cậy vào ai, biết nương nhờ ai?
1. Trời đêm vắng sao, sương về. Ðường xa thăm thẳm khuất bóng quê. Con băn khoăn đưa mắt trông tìm đây đó, có ai bạn đường cùng đi khỏi lo. Mẹ ơi, bóng đêm rợn rùng. Vực sâu đang gầm dưới lá rung! Con lao đao sắp ngã trên đường nguy khốn. Ðoái thương con cùng, Mẹ Ðấng Chí Tôn!
2. Mẹ Ma-ri-a nhân từ! Mẹ như ánh trăng chiếu bóng đêm. Bên tai con âu yếm tiếng Mẹ khuya sớm. Chúng con lo gì sầu thương vấn vương? Mẹ ơi, dẫu xa muôn trùng. Mẹ thương đến hồn rất đáng thương. Con đây là giá máu Con Mẹ yêu dấu. Vững tin ở Mẹ thương đến con nhiều.