Trời bình minh chim về đây líu lo trên cành.
Như mỗi ngày dòng sông với con đò mỏng manh cô lái tuổi còn xanh.
Lòng buồn mênh mông, gởi hồn theo nước trôi xuôi dòng.
Một mình bơ vơ giữa mây trời lạnh lùng thương nhớ.
Lữ khách buồn với dòng sông, cô lái đò giờ đã theo chồng.
Còn tìm đâu theo thời gian nước trôi qua cầu.
Nỗi u sầu đành ôm với kỷ niệm yêu dấu, nghe xót xa lòng đau.
Chập chờn quanh đây hương tình xưa chết theo tháng ngày.
Nợ tình tôi vay trả cho ai tìm hoài không thấy.
Cô lái đò ơi hiểu cho, khách qua đò còn đứng thẩn thờ...