Thương nhớ xa vời Tuyên Hóa ơi
Lèn cao vời vợi ngút mây trời
Thôi đừng cao nữa cho ta được
Nhìn dáng người em gái Đồng Lê
Sao rợp tím chiều đượm ướt mi
Nét mày lá liễu nói điều gì
Hay là sơn thủy chung nhau lại
Để hóa thành em tuổi dậy thì
Xin trả lại anh thuở tráng trai
Đi theo tiếng gọi núi sông dài
Nhớ thương mẹ bạn thời mây nước
Tiếng hát Hoàng anh xanh sớm mai
Em là niềm thương nhớ Đồng Lê
Dẫu có ngày xưa chẳng hẹn thề
Hoàng hôn như rượu miền sơn cước
Anh về chếnh choáng dưới suối kia.