Từng giọt mưa tí tách rơi ….
Ào ạt giữa biển người mênh mông
Rơi rồi vụn vỡ.
Trong đáy mắt em lại bắt đầu…
1 mùa đau thương.
Không thốt nổi nên lời.
Em lo lắng cho anh.
Nhớ…
Vậy mà không có lấy 1 chỗ để tránh mưa.
Ừ,
Thì đó là cơn mưa nhỏ.
Trên con đường này anh muốn hướng về nơi nào?
Mưa đến là do lang thang,
Mưa đi cũng không định hướng
Điểm cuối cùng của việc yêu anh ai ngờ lại là nỗi cô đơn
Mưa muốn khóc cứ khóc đi
Có cho rằng em quá ngốc nghếch
Cả thế giới này đều đã phản bội em rồi
Ôi sự khờ khạo của em…
Mưa muốn khóc cứ khóc đi…
Em đã không nghe thấy điều gì nữa cả
Dù rằng anh của em sớm đã….mất dạng nơi chân trời.