Tôi thường hay mơ đến những chân trời xa một nơi chỉ có lung linh nắng vàng không ưu tư muộn phiền
Nhưng đời luôn như thế không như mình mơ
Rồi bao giông tố theo nhau tìm đến
Đời cứ cuốn tôi trôi đi
Đến phương trời không bình yên chỉ thấy nỗi buồn con đường đi sao quá lạnh vắng chẳng thấy bến bờ hạnh phúc
Chợt nhận ra cuộc sống luôn là những buồn vui
Sẽ có lúc muốn khóc trong đêm cho lòng bớt nỗi ưu tư đầy vơi
Sẽ có lúc sẽ thấy sao quanh ta không còn một ai
Đừng tiếc nuối đừng khóc cho ngày đã vội qua
Hãy có gắng bước qua đêm đen cho ngày nắng chói chang bên đời ta
Và tôi biết sớm mai quanh tôi không còn buồn đau
Rồi hạnh phúc sẽ tìm về