Từng hạt mưa rơi buồn trong đêm mùa đông, này người yêu ơi phương trời xa có lạnh không? Ngồi đây em nhớ ngày xưa, nhớ phút ái ân mặn nồng. Ta trao nhau nụ hôn nồng ấm. Tại vì sao anh lại đi ơi người hỡi. Và tại vì sao mưa lại rơi trong lòng tôi, để nụ hoa ấy héo úa đã quên rồi những tiếng cười. Mình em nơi đây ôm tình đơn côi.
DK: " Này hạt mưa ơi sao mưa lại rơi mưa vô tình rơi mắt em, mưa nhớ chi chuyện xưa bao nhiêu dấu yêu ngọt ngào. Mình đã yêu nhau đậm sâu, vậy mà sao bão tố dâng trào, dẫu cuộc tình ta xa rời nhau.
Này hạt mưa ơi sao mưa lại rơi cho em buồn mưa biết không? Đã nói yêu vì sao câu nói đó không thật lòng. Giờ đây riêng em lẻ loi tìm lại những nỗi nhớ hôm nào. Sao ta xa nhau cho lòng phải đớn đâu. "
Bởi mưa vô tình !