Verse 1:
Đời là gì, đời là mộng, hay là viễn,hay là vông?
Hay vị khách không mời mà tới, đi không tiễn, như mùa đông
Đi hè lại tới, vẫn thường tình, vẫn không có gì mới,
Hay đời như chiếc xe không phanh, cứ bay đi không chờ đợi,
Đời là gì? đời là nước, cùng với 1 viên thuốc ngủ,
Nó chờ đợi gì? nó chờ mày chết, đợi mày chìm trong giấc ngủ,
Đời là 1 tên sát thủ, sẵn chờ mày để lấy mạng,
Đời là 1 trò tranh đua, kẻ nửa cân, người tám lạn,
Đời bí ẩn, Đời yên lặng, như bản không tên số tám,
Đời đứng vững, vẫn yên lặng, nhưng huỷ diệt đố bạn dám,
Đời là khóc, thêm tiếng cười, của những người than, những người thở,
Đời là cuống truyện dừng giữa chừng khi chuyện còn dan, tình còn dở,
Đời là xiền, đời là xích, đời là sắt với đời là đá,
Bạn như khỉ, ở trong lồng, chơi ngu lấy trứng chọi với đá,
Đời là vở kịch bùn cười hay cuốn bi kịch thê thảm,
Tùy vào bạn có bớt than phiền nhìn vào sự thật thật can đảm.
Hook:
Đời là đời, mình là mình, sao các bạn cứ than thở,
Đời là cuốn sách, không kết cục, không vĩnh viễn, không dang dở
Những trang đầu, chỉ mới vào, những trang sau, còn đang mở,
Vậy tại sao, không quý trọng, rằng bây giờ, bạn đang thở.
Verse 2:
Các bạn đang nghe bài này có người thì nhột có người thì đau,
Đơn giản mình nói sự thật, bỗng nhiên bất chợt lại có nhười rầu,
Có kẻ tỏ vẻ anh hùng, dòm cừ như là Võ Thị Sáu,
Bị Young B Ray cắt dây hết bay thì lại giở trò nổi cáu,
Có kẻ tự hỏi: "Sao Young B Ray lại sống á mà không phiền?"
Tự cao nói nhỏ 1 câu: "Tại vì đời bạn nó dek có tiền!"
Ất ơ, như trẻ thơ, cho nên tời giờ bạn không tiến(g)
Tâm(Tăm) dơ, nên dek ai thèm thăm khi bạn nằm trong viện,
Vì đời của mình cầu tiếng, còn đời các bạn thì lười như heo,
Ăn 10 mà làm có 1 trong khi tru tréo tới lộn tùng phèo,
Than phiền: "sao mà chuyện bùn nó cứ bám như keo?"
Cứ nói đau lòng vì yêu hay bạn bỏ nó vì nó quá nghèo?
Nếu thấy mà mình nói đúng tới tim đau nhói thì đừng có la,
Giờ này đời mình đã tiến, còn các bạn thì dừng đó nha!
Đời là ảo ảnh, là vô thực nhưng thiết thực,
Bạn cứ mở miệng là than phiền thì không bao giờ có kết cục,
Hook:
Đời là đời, mình là mình, sao các bạn cứ than thở,
Đời là cuốn sách, không kết cục, không vĩnh viễn, không dang dở
Những trang đầu, chỉ mới vào, những trang sau, còn đang mở,
Vậy tại sao, không quý trọng, rằng bây giờ, bạn đang thở.
Verse 3:
Các bạn rảnh, không gì làm, nên các bạn hay hay chửi,
Bạn thì chảnh, như bà hoàng, bạn thì nghèo như con hủi,
Bạn thì xài tiền thiệt xang, nhưng không 1 đồng trong túi,
Nhưng bạn nào thì cũng than, đời là con dao 2 lưởi,
Lúc nào bạn cũng la hét, không có gì mà làm bạn vui,
Cứ như vậy như con ma chết, chẳng khi nào thấy bạn cười,
Dù không lười, nhưng như vậy bạn sẽ mãi mãi đi về cuối,
Còn có người, hăng hăng chạy sẽ có ngày trượt võ chuối,
Có bạn sống, ở trên đời, nhưng thà chết đi còn hơn,
Sống bám víu, sống bẩn thiểu, dường như không thể nào lớn,
Người ta lớn, có tương lai, còn các bạn thì hổn lười,
Người ta hướng tới ngày mai, bạn đúc đầu vô hữi....
Cứ như vậy, rồi bạn quay qua rồi bạn thở, rồi bạn than,
Cặp cho nhiều, đá cho lắm, gặp thằng họ Sở, rồi có mang,
Ngày 3 bửa, khóc um sùm, than từ tối cho tới sáng,
Đới là vậy, phải biết chấp nhận, không biết chừng nào mắt mới sáng!
Hook:
Đời là đời, mình là mình, sao các bạn cứ than thở,
Đời là cuốn sách, không kết cục, không vĩnh viễn, không dang dở
Những trang đầu, chỉ mới vào, những trang sau, còn đang mở,
Vậy tại sao, không quý trọng, rằng bây giờ, bạn đang thở.