Bời anh vô tình, người ta thương anh. Mà anh đau có hay
Bời anh vô tình, người ta mong anh. Mà anh đâu có về
Thật tội nghiệp người ta, yêu chi yêu vội vã yêu thầm trong thiết thiết tha
Lẽ đâu anh làm ngơ, Câu sao hững hờ
Chằng nhìn chẳng thấy, mắt em mộng mơ
Tối qua sang nhà, gặp anh bên sân
Chào anh ba bốn lần, tường anh ân cần dìu em qua sân
Để em vui đến gần, thật tội nghiệp người ta
Anh nghe như tượng đá anh ngồi vô tư thế sao
Cũng may đâu mẹ anh, đôi lời trân thành
Gọi em như thể con dâu trong gia đình
Làm sao quên được bóng hình anh
Làm sao ước ngỏ lời tâm tình
Ước gì em sẽ là anh, nhất định em sẽ đến gần
Mở lời hẹn ước, từ nay tim em hết vấn vương
Từ nay môi em thôi đợi chờ
Em sẽ là người được yêu, Cứ đòi nuông chiều hờn dỗi
Thiết tha đến muôn đời
Lỡ em si tình, tội cho thân em, đừng reo chi tiếng tăm
Nết na ngoan hiền, nhiều nơi trao duyên
Mà em đâu ước nguyện, rồi giờ này vì ai
Đong đưa thân đài liễu, biết được cùng ai dẫu yêu
Ước chi anh lại thăm, tỏ cả nỗi niềm
Lần đầu hai đứa với duyên trao tình
Làm sao quên được bóng hình anh
Làm sao ước ngỏ lời tâm tình
Ước gì em sẽ là anh, nhất định em sẽ đến gần
Mở lời hẹn ước, từ nay tim em hết vấn vương
Từ nay môi em thôi đợi chờ
Em sẽ là người được yêu, Cứ đòi nuông chiều hờn dỗi
Thiết tha đến muôn đời
Lỡ em si tình, tội cho thân em, đừng reo chi tiếng tăm
Nết na ngoan hiền, nhiều nơi trao duyên
Mà em đâu ước nguyện, rồi giờ này vì ai
Đong đưa thân đài liễu, biết được cùng ai dẫu yêu
Ước chi anh lại thăm, tỏ cả nỗi niềm
Lần đầu hai đứa với duyên trao tình
Ước chi anh lại thăm, tỏ cả nỗi niềm
Lần đầu hai đứa với duyên trao tình