Đường dài chập trùng, băng qua ngàn sương, ai đi qua bên đường dừng chân ghé qua đêm rừng. Đường rừng còn dài, xa xa đồi mơ, đây con sông uốn mình đợi chò khách qua. Dừng dừng mái chèo, cô em lại đây, cho tôi nhắn đôi lời hỏi về biên khu, đây đi vô trong nam, đây đi ra ngoài bắc, đường rừng xa lắc còn đi mấy ngày. Non xanh cao bao la chạy quanh thêm gập ghềnh xa, băng chông gai ta đi lời thơ đang còn trên môi, sương rơi mênh mông, đêm mờ mờ tối, đàn chim tung cánh bay về, non xanh cao bao la chạy quanh thêm gập ghềnh xa, băng chông gai ta đi lời thơ đang còn trên môi, sương rơi mênh mông, đêm mờ mờ tối. hờ.....hớ..... Trèo đèo Ba Rền, băng qua Nhã Nam, khi đất nước đang còn chịu bao xót xa điêu tàn, đường dù có dài, non kia dù cao, nhưng không sao ngăn được bàn chân tiến quân. Đường về Ba Lòng, đi vô Thừa Thiên, qua bên kia mé rừng đường về quê hương. Ơi sông Ô yêu thương, ơi sông Hương trìu mến, đường cùng ta tới chiến thắng.
Đường dài chập trùng, băng qua ngàn sương, ai đi qua bên đường dừng chân ghé qua đêm rừng. Đường rừng còn dài, xa xa đồi mơ, đây con sông uốn mình đợi chò khách qua. Dừng dừng mái chèo, cô em lại đây, cho tôi nhắn đôi lời hỏi về biên khu, đây đi vô trong nam, đây đi ra ngoài bắc, đường rừng xa lắc còn đi mấy ngày. Đường rừng còn dài, xa xa đồi mơ, đây con sông uốn mình đợi chò khách qua. Dừng dừng mái chèo, cô em lại đây, cho tôi nhắn đôi lời hỏi về biên khu, đây đi vô trong nam, đây đi ra ngoài bắc, đường rừng xa lắc còn đi mấy ngày.