Đao kích vang dội, đàn sáo cũng lặng câm
Ai đưa người ra xem ngoại thành tư sát
Bảy tầng sa y máu tươi tràn lụa trắng
Binh tướng nguy nan, lục quân không cứu
Ai ngờ gặp lại trong cảnh sinh tử vô thoại
Đương thời từng buộc tơ hồng trăm mối
Một bước sa chân đã cùng ai kết tình
Vết sẹo kia đến từ vết thương cũ nào đây
Sao còn có thể ung dung thưởng trà
Mà đạp đổ trận đồ thịnh thế yên hoa
Máu kia nhuộm thắm họa đồ giang sơn
Sao sánh nổi vết chu sa điểm trên trán người
Đánh đổ cả thiên hạ này cũng được
Thủy chung chẳng qua khỏi một kiếp phồn hoa
Máu đào nhuộm thắm cánh đào hoa
Thầm nghĩ ngày gặp lại người lệ đổ như mưa
Nghe chừng đao kiếm lịm tiếng
Lầu cao hấp hối ngả nghiêng
Nói cả đời này mệnh phạm đào hoa
Ai đã tính cho người quẻ ấy?
Đệ nhất vô khuyết, phong lưu không thể giả
Họa ảnh Tây lầu bên chiếc tỳ bà
Gió ấm xuy xuy ai sớm lòng thay đổi
Sắc trao hồn cùng điên đảo dung hoa
Vẫn chưa thể cùng đối chuyện dưới đèn
Nói chuyện thương hoa không thương thanh mai trúc mã
Kết quả một quẻ kia đã phán
Cuối cùng vì người mà khuynh đảo thiên hạ
Trăng sáng chiếu rọi ánh thiên nhai
Sau cùng ai chiếm được kiêm gia
Giang sơn hí vang trời chiến mã
Ôm ấp tiếng binh hùng trong tĩnh lặng
Gió thổi ngày sau lại xơ xác tiêu điều
Dung hoa tạ từ sau khi quân lâm thiên hạ
Bước lên chín tầng bảo tháp
Thưởng một đêm lưu tinh hạ trần
Trở về một thưở xưa kia
Năm tháng im lìm cũng làm người sợ hãi
Những đoạn mây khô dài ra mấy nhánh
Nguyên lai thời gian đã chóng vánh qua đi
Giữa mộng vàng dưới trăng cao lầu ấy
Đứng trước người mi mục không đổi thay
Phủi đi hoa tuyết rơi trên áo
Sóng vai nhìn trời đất bao la