Con đường của kí ức
Sáng tác : Bảo Thạch
Nắng với gió hay làn sương mờ trong đêm, ngày lạnh lùng dù vẫn trôi mãi qua thềm. Giấc mơ khi xưa như mãi ôm ấp kỉ niệm dù thời gian đang muốn phai mờ đi.
Xoa xoa, lòng bàn tay lạnh mong manh từng hơi ấm, gió như nhắc lại ngày khi xưa một
đôi tình nhân chung bước trên con đường – hôm nay chỉ mình anh ngồi nơi đây là mong nhớ những hơi ấm ngày trên lối đi về.
Cứ như không gian dần trôi dần về nơi kỉ niệm , cứ nghe miên man từng giai điệu vẫn như còn đây. Từ trong những nỗi đau đã khắc sâu quay lại nơi bắt đầu, tại sao bước chân này chẳng thể quay trở về khi xưa ?
Cứ như anh xa rời xa vời vòng tay của người, cứ bao đêm thâu đợi mong ngày hạnh phúc quay về đây. Để khi những giấc mơ chẳng thể mang em về nơi kỉ niệm, cứ nghe con tim anh lại nhớ về em …