Lời người điên
Hới nhân gian sao bảo ràng ta điên,
Oái oăm thay tiếng đời thị phi
Nói thật ra ta đây vẫn tĩnh
Nhưng trần thế dấy động phong ba
Đầy dãy trò điêu ngoa
Ta khóc than cho với biển lệ
Và cười cho mặt đấy quay nghiêng
Thét lên cho nổ tung vũ trụ
Giương cung thẳng tay ta bắn
Con kim ô rụng xuống tan tành
Cho bốn phương, chìm trong bóng tối đêm dài
Vì mang nặng u hoài
Ta vén mây mù lên tận cung trăng
Cùng hằng Nga vui câu ân ái chốn loan phòng
Hương lửa đang mặn nồng
Bổng duyên tình rẻ yến chia oanh