Em mơ ngày xưa đôi ta,
Qua ngôi nhà cao tầm hai mét rưỡi.
Thế rồi chợt tỉnh dậy, thì hóa ra chuồng trâu
Với con bò đang nằm bên ngáy to… (kho` kho`)
Em không quên ngày xưa đôi ta,
Vẫn hay ngồi bên chuồng trâu chém gió.
Chém gió bay lung tung, làm *** trâu phòi ra.
Một hai giây sau, mùi phân bốc lên… (trời ơi, thối thế)
Rồi người anh dính ***, bắn cả vào tóc em
*** nó giống màu bánh gai, với mùi thối thật dài…
Trâu nhìn em quát to: “nó còn thối dài dài”
Em thẹn thùng nhìn anh, thân anh nguyên màu đen.
Vậy mà anh đi mãi, chẳng quay về với em.
Cho em ngồi buồn nhớ anh ở một góc chuồng trâu.
Em vừa mới khóc to, trâu nó *** vào đầu.
Không phải dùng Clear nhưng tóc em vẫn sạch gầu…
Vâng, đã 3 năm rồi, cuối cùng thì cũng thoát khỏi cái cảnh .Mẹ, chó ăn đá, gà ăn sỏi. ***, buồn ỉa thế...
Sao tự dưng mình lại yêu con dở hơi tập bơi thế nhở. Nó đểu cực, mẹ nó…toàn ***.
Cũng đi yêu nhau, yêu nhau cái *** gì, vêu mồm ra…
( ơ ơ ơ, Kenshinquang kìa, Kenshinquang, ớ ớ Kenshinquang anh ơi, kenshinquang kìa...... xàm vãi chưởng T_T)
(Kenio a.k.a Kenshinquang)
Bao nhiêu năm về lại nơi đây,
Vẫn cái mùi trong chuồng trâu năm ấy.
Vẫn trong lành như tình yêu của em và anh,
Vẫn ngôi nhà trong là toàn *** trâu.
Anh năm xưa phải bỏ ra đi,
Kiếm ít tiền đi còn mua SH.
Nhưng không ngờ, tiền thì mất đến mang cả tật.
Rồi anh lao xe về đây với em…
ĐK:
Và người anh chết đứng, mỗi khi nhìn thấy em.
Cái bóng em nhìn rất xấu, giữa một đống màu nâu.
Cho dù ta cách xa cũng không thể phai nhòa.
Câu tình yêu khi xưa, anh in sâu thật sâu…
Nghìn trùng mây xa cách, vẫn thấy mùi *** trâu.
Khi xưa êm đềm có nhau, khiến anh nhớ thật lâu.
Anh thầm mong chúng ta cho dù chỉ một lần
Được ngủ trong chuồng trâu, tay nắm tay đến hôm sau…