Anh đến thăm em mùa vui bên biển, nụ hoa muống biển rung rinh rung rinh, chao sóng vỗ về chào em chào em, làn gió hát ru triền sóng hát ca, hải âu tung trời đùa cá tôm theo thuyền về, anh kể chuyện tình về biển em nghe: Thuở loài người có tên trước biển và không ai gọi biển như bây giờ. Có chàng trai tên Biển, cùng yêu thương cô Muống chân tình.
Biển mải mê bơi tìm luồng cá con nước vô tình cuốn Biển trôi xa...
Muống âu sầu rồi chết bên bờ, ..đời gọi tên từ đó loài hoa, loài hoa muống biển, đời gọi tên từ đó bông hoa trắng xinh xinh, nhụy hoa buồn tim tím.
Mùa xuân không về phố bao giờ,
Để đêm đêm nghe biển thức khóc thầm.