Cành hoa tim tím bé xinh xinh báo xuân nồng, rừng đào phong kín cánh mong manh tấm hoa lòng
Hà Nội chờ đón tết vắng bóng người đi, liễu rũ mà chi.
Đêm tân xuân Hồ Gươm sao long lanh, hoa mai rơi rủ nhau nơi phương xa
Nhìn xác pháo bên thềm, chạnh lòng tôi nhớ tới người em
Tôi có người em gái tuổi chớm sắc hương mắt nâu rộn ý yêu thương. Đôi mắt e nói nhìu, tha thiết như dáng kiều, ôi tình yêu.
Như 1 sớm mùa thu giữa chân trời xanh ngắt, nàng đi gót hài xanh. Nàng đi cho dạ sao đành, đường quen lối cũ ân tình nghĩa xưa.
Rồi từ ngày ấy nước sông Ngân cách đôi bờ, chuyện tình vỡ lỡ cách xa nhau không ai ngờ. Tình yêu xa cách mãi em tôi đành ôm mối sầu mà đi
Em tôi đi màu son lên đôi môi, khăn xoan bay lả lơi trên vai anh. Đường phố vắng ánh đèn, chạnh lòng tôi nhớ tới người em.