Nếu như một lần em chịu nghe
Thì chẳng có việc gì xảy ra
Nếu như một lần em chịu hiểu
Cũng đâu kết thúc như vậy mà
Bao lần cãi vả dù em vẫn biết
Là con trai luôn cứng đầu
Do cuộc sống khiến anh như thế
Chứ bản thân cũng đâu muốn đâu
Luôn cố chấp trong suy nghĩ
Từ lời nói đến hành động
Còn em thì chỉ biết luôn chỉ trích
Có hiểu cảm nhận của anh không
Ngoài những lần giận hờn vô cớ
Áp lực khiến anh rất mệt mỏi
Chỉ còn chỗ dựa tinh thần là em
Bây giờ thì chắc cũng hết rồi
Đêm nay mưa rơi
Để cô đơn hành hạ và dày xéo
Nỗi nhớ chưa vơi
Chỉ trách cả hai
Tại sao không níu kéo
Đau nhiều lần cũng đã chịu được
Sao không thể chịu thêm lần nữa
Thà một lần nắm tay vượt qua
Còn hơn là trăm ngàn lần hứa
Có phải nghiệt ngã nhất là
Khi còn yêu mà phải buông bỏ nhau
Xin một lần thời gian quay ngược
Chắc ta sẽ không lầm lỡ đâu
Anh chỉ muốn nói là nhớ em
Nhưng đâu còn ai ở đây
Bây giờ mới hiểu rằng
Mất đi em con tim này
Như ngừng thở vậy
Anh đã thử
Thử cảm giác một mình
Không em ở ngoài kia
Nhưng anh không dám đối diện sự thật
Nhìn lại bức ảnh trên tường kia
Lại thấy em cười rồi dần xa anh
Như tạo hóa đã ban phát
Lại thấy anh buồn ngày em xa anh
Làm trái tim này tan nát
Anh đã thử
Thử cảm giác một mình
Không em ở ngoài kia
Nhưng anh không dám đối diện sự thật
Nhìn lại bức ảnh trên tường kia
Lại thấy em cười rồi dần xa anh
Như tạo hóa đã ban phát
Lại thấy anh buồn ngày em xa anh
Làm trái tim này tan nát
Đã bao nhiêu năm
Giọt nước trên mi không ngừng rơi
Hạnh phúc có đó
Nhưng chẳng hề muốn với tới
Nhiều lần chia tay em cố níu
Để rồi vết cắt lớn thêm nhiều
Anh chưa một lần hiểu
Hay con tim anh chưa một lần yêu
Em đã vất vả chiến đấu
Với những cơn đau anh mang đến
Để rồi được gì khi
Thân xác đè nặng nỗi buồn không tên
Đã bao giờ hai ta cãi vả
Một lần anh xin lỗi
Và đã bao giờ thoáng nghĩ về em
Trong khoảng thời gian ta chia đôi
Em chỉ là
Là một cô gái tầm thường
Không có sự quyến rủ
Làm sao đủ sức ngăn bước
Anh đi theo đường cũ
Em luôn áp đặt lý do cho mình
Để kiềm cố sự tổn thương
Nhưng chẳng thể làm được
Khi tình nặng còn vướng
Đêm về bên gối chiếc
Tự hỏi nơi đó anh có vui không
Có được hạnh phúc
Có được ấm áp hay tủi lòng
Sợi dây tơ hồng anh nối
Nhưng ai đoạn tình cắt đứt
Để giờ người cười
Kẻ ôm cơn đau thắt ngực
Là do ai đã tạo khoảng cách
Là do ai đẩy ai ra xa
Khi người buông chẳng có người nắm
Thì đó cũng là hậu quả mà
Định luật hạnh phúc
Chẳng dành cho ta đâu
Vì thế nên mình đành xa nhau
Một lần và mãi mãi là
Người từng thương bước qua nhau
Là do ai đã tạo khoảng cách
Là do ai đẩy ai ra xa
Khi người buông chẳng có người nắm
Thì đó cũng là hậu quả mà
Định luật hạnh phúc
Chẳng dành cho ta đâu
Vì thế nên mình đành xa nhau
Một lần và mãi mãi là
Người từng thương bước qua nhau
Bây giờ đổ lỗi là ở anh
Tại sao có em không níu giữ
Vì ai anh đã thức năm canh
Soạn tin nhắn với một mẫu chữ
Nếu như anh là người sai
Thì xin hỏi ai là người đúng
Và nếu đoạn đường chúng ta vẫn đi
Thì anh có phải là người cuối cùng
Đừng ép anh
Vào cái tội người ra đi
Từ lúc quen em đến khi chia tay
Anh chưa từng ấy nấy điều gì
Quan tâm thì em không cần
Giả lơ thì em buông bỏ
Vậy thì hỏi em tại sao anh phải
Tiếc đi lời buộc miệng chia tay đó
Có bao giờ em đã thử cảm nhận
Giọt nước mắt anh đã phải tuôn ra
Đã bao lần anh phải
Tự mình chấp nhận
Hàn gắn bao nhiêu giấc mơ xa
Nhưng mà không được rồi
Phần còn lại nó nắm ở lý trí
Nhưng mà nỗi nhớ nó nằm trong tim
Thì anh còn yêu em không nhỉ
Cho anh một giây để nhớ đến em
Dù là khoảng trống giờ quá nhiều
Cho anh một lần chạm đôi tay đó
Dù xung quanh anh không hề thiếu
Chỉ là nỗi buồn nó còn phản phất
Nên đôi khi anh gọi tên
Là cô bé mang tên màu nắng
Từng kỉ niệm anh gợi lên
Còn lại gì ở sau niềm đau
Hay sự ác cảm trong bóng tối
Có nỗi nhớ ngày ta tìm nhau
Thì làm sao mà tôi cõng nổi
Đi hết trách nhiệm của kẻ thế thân
Cố thoát mình đi sau lớp vỏ
Giờ nhìn lại như kẻ phế nhân
Đừng hỏi về em tôi sẽ chối bỏ
Còn lại gì ở sau niềm đau
Hay sự ác cảm trong bóng tối
Có nỗi nhớ ngày ta tìm nhau
Thì làm sao mà tôi cõng nổi
Đi hết trách nhiệm của kẻ thế thân
Cố thoát mình đi sau lớp vỏ
Giờ nhìn lại như kẻ phế nhân
Đừng hỏi về em tôi sẽ chối bỏ