Anh đã cố giấu hết những phút yếu đuối
Cố nhớ lấy từng phút đắm đuối bên em...
Sao quên mau...yêu thương vờ như phôi pha....
Là vì anh không tin rằng ta xa nhau
Em mang theo bình yên nơi anh tìm về
Em mang đi cơn mưa
Anh lại bận rộn với những cơn mưa
Em thì say sưa bên những cơn nắng
Anh ôm giấc mộng và những lời hứa
Rồi dần tàn ở nơi chẳng hề thuộc về anh…
Có lẽ em sẽ là quỷ đạo của anh, vì mọi thứ vẫn cứ lòng vòng
Anh càng thu gọn mình vào trong đó, càng cảm thấy chuyện này không xong.
Và nếu anh chạm vào em. Anh biết mình sẽ tan vỡ.
Không phải vì quá mong manh. Nhưng điểm bắt đầu là phải là tàn tro
Vậy thôi em ơi ta đã có những vết xước dù lội ngược dòng tìm nhau ngay từ đầu đã vấp ngã
Đôi ba lần dừng chân không ngại ngần rồi một mình với bộn bề để không thể tự xoay trở mà vượt qua…
Em đã là tất cả của anh, là tất cả của anh, là kỉ niệm anh có rồi mặc nó chết cùng anh
Là chuỗi dài mộng mị muốn ngủ thiếp như vậy mãi
nhưng anh biết không lẽ mình cứ hoài lãng tránh.
Vài lần anh uống muốn giấu đi giọt sầu
Để không biết phải bắt đầu từ đâu
Sau xa nhau yêu ai anh cũng giấu?
Để không muốn em biết rồi lại đau
Anh và em,… hai người dung
Tìm thấy nhau đã là đúng…
Ta loay hoay, rồi trượt ngã…
Nhưng sau tất cả bắt đầu là điểm dừng…