Mù mịt bão cát xa xăm chân trời
Lưu luyến bao tơ vương nơi trần gian
Phiêu bạt ung dung
Ta ngắm mây lang thang bên hạc hoang
Tạm cất đao kiếm đi một hồi
Tại sao người phải sinh sát giang hồ
Hai chữ hư danh kia
Bao giờ mới buông
Trong lòng ôm giang sơn
Thế nên không an nhàn tiêu sái đâu
Chỉ mong chung lối say đắm bên nàng
Thù hằn cứ ùa về kiếm lại vung
Chỉ mong bên nàng
Tháng ngày lần lữa chờ mong
Ở bên nơi khách điếm hồng trần
Mưa rào tuôn rơi xuống đây
Xa xăm võ lâm ta biệt tăm
Xin khước từ năm tháng phồn hoa
Ước mong bên nàng
Chốn cầu hoang thôn vắng cũ
Ta vội quên huyên náo kia
Xa gần bên nhau
Tơ liễu bay rợp trời
Nửa đêm nhìn bóng cây bên trăng tà
Bên mái hiên ta bên nhau thưởng hoa
Nghiên mực bên tay nâng bút
Trong si mê khắc họa ra
Nàng tựa hoa khoe sắc hương
Đèn như dần tắt than van tơ lòng
Ta nói nhân duyên do ông trời phải không
Ai lệ tuôn rơi trên giấy
Như hoa lê rụng trên thế gian
Yêu hận như nét tô điểm xuyến
Thù hằn cứ ùa về kiếm lại vung
Chỉ mong bên nàng
Tháng ngày lần lữa chờ mong
Ở bên nơi khách điếm hồng trần
Mưa rào tuôn rơi xuống đây
Xa xăm võ lâm ta biệt tăm
Xin khước từ năm tháng phồn hoa
Ước mong bên nàng
Chốn cầu hoang thôn vắng cũ
Ta vội quên huyên náo kia
Xa gần bên nhau
Tơ liễu bay rợp trời
Xa xăm võ lâm ta biệt tăm
Xin khước từ năm tháng thuở xưa
Ước mong bên nàng
Chốn cầu hoang thôn vắng cũ
Còn ta bên nhau cứ mặn nồng
Nhìn tơ liễu đang tung bay