Ngày xưa kia ấy
Lúc đôi ta vừa mới quen
Lúc bao nhiêu cành
Mỹ nhân đung đưa
Những cơn gió bay
Ngang qua nhè nhẹ
Người ơi người đang nhớ
Hay quên rồi chăng
Tường nhà ai đá rêu phong
Chênh vênh hàng rào xanh thắm
Cây cột điện cao vút
Đứng nghiêng nghiêng cạnh bên
Người chở ta sau lưng
Cả hai trên chiếc xe đạp
Người vô tư đi
Bên ta vội như cơn gió
Gió bay khắp làng rồi vun vút
Cuốn ta đi về
Nơi khuất xa đỉnh đồi
Ngày ta chia tay ký ức
Bên nhau chẳng mấy khi
Lúc bao nhiêu cành
Mỹ nhân đung đưa
Những cơn gió bay
Ngang qua nhè nhẹ
Người ơi người đang nhớ
Hay quên rồi chăng
Thuyền bập bênh gió khơi
Chênh vênh xuôi theo
Mặt biển lấp lánh
Lạ kỳ mùi thoang thoảng
Lá thông như ở đây
Một đồi hoa ban mai đang phủ sương
Hoa lá thiu thiu ngủ
Còn ta nơi đây cô đơn
Buồn vương man mác
Thế nhưng lúc này
Mình ta chắc đã quen một mình
Khi chẳng ai tâm sự
Gửi theo cơn gió
Gió mơn man về chốn kia
Gió mang theo lời hỏi thăm
Vi vu gió mang
Những câu ca theo triền đồi
Rằng ta còn nhung nhớ
Nơi xa mù khơi
Người đang nơi đâu
Ta vẫn thiết tha trông mong
Giờ thì ta lớn hơn
Cao hơn năm rồi một đôi chút
Bao chuyện năm ấy
Quá khứ kia vẫn như đầy vơi
Ngày ngày ta mong ai đợi ai
Xa tắp nơi chân trời
Dù giờ đây hay mai sau
Thì luôn như thế
Phía nơi cuối đồi
Lời thân mến gửi theo gió
Xin chúc ai trăm sự yên vui
Từ đồi hoa ấy
Với bao tình yêu
Gió sẽ mang đến bên người