Khi mùa đông phai tàn, tình yêu như rời xa
Chiếc lá úa bên đường, bâng khuâng chờ ai
Một mình anh đứng đợi, trên phố thưa người
Buổi chiều về, lạnh giá bờ môi
Lời hẹn hò không còn đừng yêu thương làm chi
Chớ nuối tiếc cho một cơn mơ dần qua
Một bài thơ tuổi mộng, ai nhớ cho mình
Buổi chiều lặng lờ trôi, ngàn trùng lên tiếng căm
ĐK:
Hỡi nước mắt xin ngừng trên làn môi thắm, tiếc nuối ngập lòng
Cho a luôn yêu người trong một chiều cuối đông, kỉ niệm ai còn nhớ mong
Hỡi tiếng hát xin ngừng trên bờ sông vắng, cuối nẻo đọa đầy
Cho anh yêu cơn mộng trong một chiều đắm say, một đời sẽ không phai
Những xót xa em hỡi không biết đến bao giờ, chuyện tình trong chiều dông tố rất lạ
Có mong chờ em mãi ngày mai sẽ xa đôi bờ, ngàn năm rồi đây mộng vẫn trống trong.