Trên con tàu về lại quê hương
Ta đã qua đồi lau trắng xóa
Ta đã qua rừng cây xanh lá
Thấy không em nương lúa chiêm vàng
Mái tranh xưa rủ bóng tre làng
Đàn em vui tiếng trống trường tan
Trên con tàu về lại quê hương
Ta đã qua cầu xưa đổ nát
Ta đã qua dòng sông xanh mát
Thấy không em vẫn tiếng vui đùa
Vẫn nghe thơm hương lúa đầu mùa
Và hồn ta xanh ngát trời xanh
Tàu băng băng qua rừng già
Tàu đi đi qua biển cả
Tàu đi đi qua đồng lúa
Ngày xưa, ngày xưa ta nhớ
Tàu đi qua những đêm dài
Về khuya ta hay đòi quà
Mẹ mua cho ta bánh ú
Ngoài xa trăng lên đầu núi
Mẹ vui với miếng trầu tươi
Tàu ơi, tàu ơi, ta nhớ
Ngày xưa trên những con tàu
Về quê thăm ngoại ngày xuân
Mẹ may cho ta áo mới
Còn thêm bánh pháo đỏ tươi
Tàu ơi nhớ chăng ngày xưa
Trên con tàu về lại quê hương
Ta đã qua làng xưa em đó
Ta đã qua dòng sông thương nhớ
Thấy không em quán lá bên đường
Góc đa xưa ra đón mẹ về
Buồn thênh thang cơn gió chiều quê
Trên con tàu về lại quê hương
Ta sắp qua từng con phố cũ
Ta sắp qua tuổi thơ ta đó
Thấy không em vẫn dáng mây hồng
Áo em xanh giữa nắng hoa vàng
Hồn bay theo những chuyến tàu vui
Thuở ấy đời tôi sống đơn lẻ quá
Giữa vườn trời đêm ngày tiếc nuối đi qua
Con tim cô đơn rét mướt mù loà
Hồng hoang thiếu dáng mượt mà
Em từ đâu đến ấm cơn lạnh giá
Từ đây mùa xuân kết hoa tình ái
Đem ngọc ngà
Trăng rừng tắm suối hoang khai
Đôi môi trinh nguyên biến hoá nhiệm màu
Vòng tay dẫn dắt vào sầu
Muôn vàn tội lỗi Chúa ơi hỡi đầu
Tay em xô nhiều ngai vàng gãy đổ
Đôi mắt chứa đầy lửa hận thiên thu
Ngọt ngào bờ môi quyến rũ hẹn hò
Cựa vào vườn thiêng khép kín
Tôi quên lời Chúa, chạy theo em
Dù biết khổ đau vẫn không ngầm oán
Khung trời này u buồn nếu thiếu bóng em
Yêu em, tôi yêu chín kiếp mười đời
Mà không dám hối nửa lời
Khi lìa trần thế vẫn yêu em hoài
Đời từ muôn thuở
Tiếng mưa có vui bao giờ
Chuyện lòng tôi kể
Cách đây đã ba mùa mưa
Tôi đem tất cả
Chuyện lòng trao hết cho người
Nguyện trọn thương trọn nhớ
Nàng là trinh nữ
Tóc buông kín đôi vai gầy
Một làn môi đỏ
Mắt chưa vấn vương vì ai
Chân son gót nhỏ
Đi tìm hương phấn cho đời
Trời xanh đã an bài
Yêu nhau như bướm say hoa
Đẹp như giấc mộng vượt qua những năm đầu
Năm sau mưa gió vì đâu
Nàng đã quen rồi, xa rồi năm thứ ba
Nhìn trời mưa đổ
Thấy đau buốt thêm trong lòng
Tình là hoa nở
Thắm tươi đó nhưng rồi phai
Khi xưa nếu chẳng
Đem tình dâng hết cho người
Thì nay có đau buồn
Tôi đếm thời gian trên ngón tay
Buồn lên mắt đầy
Hỏi lòng bao đắng cay
Bạn cũ có đứa ra đi buồn thiên thu
Đứa giàu sang bỏ bạn
Nhiều điều khắc phơi bày thế gian
Em có lần yêu đương với tôi
Thường quen tiếng gọi
Đậm đà trên nét môi
Ngày cưới khoác áo vu quy đành chia ly
Ngỡ tình nhân dối gạt
Rồi từ đó không còn đối mặt
Nâng ly cà phê thật đắng
Vầng trán suy tư tô đậm hằn vết nhăn
Người đã mang cho
Đem tình yêu cháy đỏ
Ôi giây phút dại khờ
Xin cảm ơn suốt đời tôn thờ
Tôi với người chung thân cách xa
Tình theo bước lạ, cuộc đời ta với ta
Còn nhớ tiếng nói yêu anh và yêu em
Nếu hình dung kỷ niệm
Lòng tuổi trẻ đôi lần muốn tìm
Chuyện kể rằng nàng tên cô Thắm
Đẹp như nhung, dịu như tơ
Tài hoa như Thuý Kiều trong thơ
Đau lòng thay vì sinh trong cảnh bần hàn
Xa lìa quê
Rày đây tha phương cầu thực
Bị người đời cám dỗ
Và dòng đời đưa đẩy
Sang đến Tây, Thuý Nga đổi tên cho nàng
Xiêm áo ai hát ca cho người mua vui
Cô Thắm buồn ngẩn ngơ
Cô Thắm đau dại khờ
Cô hướng về quê xưa
Chan chứa ngàn nỗi nhớ
Nỗi thương cha thương mẹ
Nỗi thương nhớ người thương
Nỗi thương sông nhớ nguồn
Nỗi lai láng tình quê
Rồi một ngày bỗng dưng cô Thắm
Từ bên Tây vượt ra khơi
Nguyện ra đi trở về quê xưa
Con tìm cha từ nay sum họp một nhà
Bao hàn huyên mẹ con lau lệ nhạt nhoà
Và người tình xưa hỡi
Sẽ là cuộc vui mới
Cô bác ơi, nỗi thân thương chan hoà
Xin thắm tươi, nở hoa rạng ngời bao la