Trên chuyến xe lam
Đông người chiều... nao
Xui mình không quen
Mà ngồi bên nhau
Trời mang
Nhiều trớ trêu chi
Người chưa
Hề biết quen gì
Sao ngồi gần
Như tình nhân.. si....
Em xuống xe lam
Đi vào hẻm... sâu...
Anh vội theo chân
Ngỏ hồn xuyến xao
Làm quen
Chuyện vãn dăm câu
Niềm vui
Gặp gỡ ban đầu
Trong đã rồi
Mặt ngoài còn... e.....
Ngờ... đâu....
Yêu đương như đám lục bình
Trôi theo con nước vô tình
Anh lấy vợ
Người ta giàu có
Tình em
Se cát dã tràng biển đông
Em muốn tìm chồng cho xong
Nhưng ngại thêm
Gặp kẻ... bạc... lòng....
Trên chuyến xe lam
Đông người chiều... nay...
Nghe nhiều bơ vơ
Nổi niềm chua... cay....
Còn đâu một chuyến xe lam
Ngày nao mộng ước vô vàn
Bao kỷ niệm
Giờ mình... em... mang....
Bởi.. tôi lỡ dại
Yêu lầm người... ta
Nên khổ đời tôi
Vì ai gian... dối...
Khi còn yêu
Đón đợi từng ngày
Khi còn yêu
Quyến rũ vỗ về
Bây giờ bạc lòng
Ra.. thế....
Bởi xưa chẳng chịu
Nghe lời mẹ.... cha....
Cứ ngỡ tình yêu
Mình nên thơ.. quá..
Khi hiểu ra
Đã muộn màng rồi
Khi hiểu ra
Chết cả cuộc đời
Đời người con gái
Lỡ... yêu... ai....
Bởi... tại.. tôi...
Làm khổ thân.. tôi
Bởi.. tại.. tôi...
Quá tin lời.. người...
Nào ngờ....
Tình đời đen trắng
Để bây giờ
Mang nhiều cay đắng!
Tuổi xuân mất rồi
Trong cuộc đời.. tôi...
Tâm sự.. đầy vơi
Nào ai hay.. biết...
Đêm.. từng đêm
Khóc hận tình đời
Thân phận ơi
Uất nghẹn từng lời
Còn gì đâu
Ước... mộng... chung... đôi....
Đêm.. từng đêm
Khóc hận tình đời
Thân phận ơi
Uất nghẹn từng lời
Còn gì đâu
Ước... mộng... chung... đôi....