Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui
Ngày xanh đã theo thời gian
Qua mất rồi
Ngồi viết tâm sự
Nhớ ngược về quá khứ
Chợt lên nét suy tư
Bao năm thầm kín
Trót thương tà áo tím
Những đêm sương lạnh
Nghe trái sầu rớt vào tim
Thương rất nhiều mái tóc xõa bờ vai
Tình khôn lớn
Nuôi chờ mong ôi quá dài
Lòng vẫn u hoài
Thấy chuyện tình đổi thay
Đời ai biết được ai
Chia ly là hết
Xót xa nhiều cũng thế
Nếu mai sau gặp
Xin cúi mặt làm ngơ
Sóng gió cuốn tới
Lúc tình yêu mất rồi
Đam mê đi hoang
Trên vùng trăn trối buồn
Bánh xe tình yêu
Còn lăn qua trái trim
Ngàn xưa cho đến sau
Tình yêu luôn đớn đau
Nước mắt nuối tiếc
Trải đầy trong đáy hồn
Ưu tư em mang
Trong vòng tay rã rời
Nhớ thương từng đêm
Về khơi thêm vết đau
Ngày vui sao quá mau
Ngày buồn sao quá dài
Anh biết chăng anh
Em khổ vì ai, em khóc vì ai
Ngày vui đã tan
Nhân tình thê thái
Còn lại đống tro tàn
Em muốn kêu lên
Cho thấu tận trời cao xanh
Rằng tình em yêu
Sao giống đời đóa phù dung
Sớm nở tối tàn
Xót xa duyên mình
Chưa thắm đành dở dang
Trời ơi
Thôi rồi một đóa trà mi
Con ong đã dò đường đi
Con ong đã tỏ lối về
Trời ơi
Yêu người người nỡ đổi thay
Yêu người người cười đắng cay
Yêu người nông nỗi như vậy
Ngược thời gian trở về quá khứ
Phút giây chạnh lòng
Bao nhiêu kỉ niệm bao nhiêu ân tình
Chỉ còn lại con số không
Ai thương ai rồi
Và ai quên nhau rồi
Trong suốt cuộc đời
Tương lai trả lời thôi
Một mùa xuân
Năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận lo cho duyên mình
Sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn
Đời ai không một lần
Quen biết rồi thương
Yêu nhau rồi lại xa
Anh ơi
Ngồi đây thương bóng thương hình
Ngồi đây tơ tưởng riêng mình
Với niềm mơ ước vây quanh
Anh ơi
Ước gì mình là đôi chim
Ước gì mình là sao đêm
Hay là trăng rọi sáng đường hoa
Để anh đưa đón em sớm chiều
Trên lối đi về không còn thiếu
Trọn đời mình gần bên nhau
Tình yêu thêm sắc thêm màu
Không còn lo thương nhớ người yêu
Xin giã biệt bạn lòng ơi
Trao trả môi người cười
Vì hai lối mộng hai hướng trông
Mình thương nhau chưa trót
Thì chớ mang nỗi buồn theo bước đời
Cho dù chưa lần nói
Nhưng nếu còn đẹp vì nhau
Xin nhẹ đi vào sầu
Gợi thương tiếc nhiều đau bấy nhiêu
Mình chia tay đi nhé
Để chốn nao với chiều mưa gió lộng
Ta dừng nơi bến mộng
Người đã ra đi không thấy về
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ
Còn chăng bao đớn đau
Lệ tuôn rơi nhớ nhau
Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều
Mất anh rồi xa anh rồi
Hoa đã tàn nhụy đã phai
Chiều hôm nay trời thanh vắng
Em đi về, về với ai
Một người đi, một người sầu
Nhìn hoa úa buồn về mau
Đôi chân mòn
Tìm dư âm hè phố vắng
Lòng còn thương tình còn nồng
Mà đêm nhớ ngày chờ mong
Bao thu rồi
Nhìn lá úa rơi ngoài sông
Cánh thư này kỷ niệm này
Ta đã tìm về với nhau
Rồi hôm nay tàn mơ ước
Em u sầu
Anh ở đâu
Mùa thu thưa nắng gió mang niềm nhớ
Trời chiều man mác buồn nát con tim
Lệ tình đẫm ướt tà áo trinh nguyên
Kỷ niệm êm đềm còn in trên giấy
Người ôm thương nhớ ra đi từ đấy
Trời đày hai đứa vì thiếu tơ duyên
Rừng còn thay lá tình vẫn chưa yên
Thương chi cho lắm giờ cũng vô duyên
Ôi ai có ngờ đâu
Đời em là bể sầu
Nay tình xưa đã chết
Ngày vui đã tàn
Lòng em nát tan
Ðời em mộng gì đâu
Em nào mơ mộng gì đâu
Khóc cho mối duyên đầu lỡ làng
Lệ sầu chứa chan
Ta tiếc cho em
Trong cuộc đời làm người
Ta xót xa thay
Em là một cánh hoa rơi
Người đời vô tình dẫm nát thân em
Người đời vô tình giày xéo lên em
Người đời vô tình giết chết đời em
Anh hỡi anh ơi
Trong đèn màu mờ mờ
Sau những cơn vui
Thấy lòng mình vẫn bơ vơ
Và từng đêm về tình vẫn đơn côi
Và từng đêm về tình vẫn xa xôi
Và từng đêm về lệ vẫn đầy vơi
Thôi em đừng xót thương
Rồi ngày tháng phai đi
Thôi cuộc tình đó tan rồi
Không còn gì nữa, tiếc mà chi
Lời buồn nào trao hết đi anh
Vì tình yêu đôi ta là thế
Quên muộn màng, yêu trong vội vàng
Chưa cạn lời đêm đã vội tan
Còn buồn nào hơn phút chia tay
Tìm nụ hôn cho nhau lần cuối
Em bùi ngùi, anh lo sợ nhiều
Trên đường về, đêm vắng đìu hiu
Chiều mưa không có em
Bờ đá công viên âm thầm
Chiều mưa không có em
Giăng mắc mây không buồn trôi
Gọi mùa thu lãng quên
Vào tiếng mưa rơi êm đềm
Trời còn mưa ướt thêm
Cho dài ngày tháng không tên
Đêm vỗ về nuôi nấng
Đêm trao ngọt ngào hương phấn
Buông lơi dòng tóc mỡ
Trong dòng ngày tháng vật vờ
Thân em giờ hoang phế
Lê theo thời gian giông gió
Thôi cũng đành cúi xuống
Cho mộng đời thoát đi
Càng nhìn anh yêu anh hơn
Và yêu anh mãi
Dù phút êm đềm xa xưa
Nay đã đi vào quên lãng
Trời vào thu
Việt Nam buồn lắm anh ơi
Mây tím đang dâng cao vời
Mà tình yêu chưa lên ngôi
Ngày mình yêu
Em đâu hay tình ta gian dối
Để bước phong trần tha hương
Em khóc cho đời viễn xứ
Về làm chi rồi anh lặng lẽ ra đi
Gom góp yêu thương quê nhà
Dâng hết cho người tình xa
Thương hoài ôi ngàn năm còn đó
Đá mòn mà tình có mòn đâu
Tình đầu là tình cuối người ơi
Suốt đời mình nguyện câu lứa đôi
Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
Cho tôi còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi