Chiêu Quân ơi nàng đừng dạo nữa
Những cung sầu ảo não
Khi khói lam chiều
Phủ kín Nhạn Môn Quan
Ta đưa tiễn nàng
Sang tấn cống hồ bang
Mà nghèn nghẹn nỗi lòng
Câu tống biệt
Buổi tiễn đưa nhau
Nghe buốt trong lòng
Ôi mắt hoen lệ mờ
Mà hình nàng vẫn không mờ phai
Bấy lâu gối chăn mặn nồng
Mà giờ đành phụng loan lìa đôi
Sơn hà đang hồi ngập tràn nguy biến
Thiếp sang cống hồ
Là để cứu lấy non sông
Chớ nên luyến lưu thêm buồn
Tình ta đành cách ngăn từ đây
Khanh ơi nói câu chia lìa
Làm cho lòng trẫm như vò tơ
Giờ đây gian khổ đau thương
Có nhau trong mộng mà thôi
Biên thuỳ mịt mờ thương đau
Bước gian truân chỉ mình Chiêu Quân
Quân vương ơi
Đôi ngã chia ly là do định số
Có gặp nhau chăng
Cũng chỉ còn trong giấc mộng
Xa cách từ đây
Không mong buổi tương phùng
Cánh nhạn môn quan
Trong mưa gió lạnh lùng
Vách quế từ đây u buồn vắng vẻ
Mất khanh rồi Trẫm biết lấy chi vui
Xin hãy nguôi sầu chôn lấp niềm đau
Đừng đừng vì chút tình riêng
Hãy nghĩ đến muôn dân trăm họ
Dẫu mai này đôi ngã chia ly
Nhưng tình cảm của Quân vương
Thiếp trọn đời ghi nhớ
Phút giây chia lìa ôi còn gì đâu
Nói không nên lời
Người ơi xót xa cho lòng
Tình ta có ngần ấy thôi
Tìm quên xin đừng thương tiếc chi
Buổi tiễn đưa nhau
Lệ trào dâng khoé mắt
Kẻ ở người đi
Ngâm khúc biệt ly sầu
Thôi kể từ đây tan vỡ mối duyên đầu
Trẫm thẹn cho mình
Sao bất tài kém đức
Để thân nhi nữ
Dãi dầu sương gió vượt quan san
Qua biên thuỳ
Ngoảnh lại nhạn môn quan
Thành quách tiêu sơ
Bóng cờ đau nhói
Từng lớp bụi hồng
Phủ ướt màu sầu quan tái
Đoàn hớn sĩ gục đầu
Như nghẹn nỗi tan thương
Thương nhau sao phải xa nhau
Đoạn trường ai gây
Bao năm ân tình êm ái
Đành cam chia lìa
Nhìn Chiêu Quân mắt hoen lệ mờ
Lòng ta thêm nhói đau
Sơn hà nguy biến
Sao để lụy phiền hồng nhan
Quân vương
Xin hãy quên đi lụy phiền mà chi
Giang sang đang hồi nguy biến
Liều thân đáp đền
Lần chia tay
Hết mong tương phùng
Còn mong chi thấy nhau
Đau lòng ta lắm
Khanh hỡi
Trăng già hay chăng
Xin thánh quân
Hãy lui về điện các
Bận bịu tiếc thương chi
Cho khổ lụy hai người
Ải quan xa thẳm mịt mờ
Mưa Hồ gió Hớn thiếp dãi dầu từ đây
Chiêu Quân nàng hỡi có hay
Lòng ta tan nát theo hồi chuông ngân