Chị ơi
Thức dậy đi
Đừng ngủ nữa đã trưa rồi
Đêm tối qua rồi mưa gió đã dừng
Trời hôm nay xanh lắm
Hãy để em ngủ thay chị
Về lại trần gian
Chị nhé
Nắng mai kia
Gió lay hương hoa nhẹ bay khắp chốn
Giống như
Những trưa em và chị cùng chăn trâu
Sao quá êm đềm
Ôi những tháng ngày
Chị ơi, hãy thức dậy
Cùng đi bắt cua đồng
Hái sen giữa trưa dầm mưa
Đếm sao những đêm mùa đông
Tại vì sao tháng năm
Lại trôi đi quá nhanh
Và em ước ao sao
Những ngày hè đó trở về
Để ngàn ánh nắng xóa đi
Những ngày giông cuốn em trôi đi
Giờ đây thấy trong lòng đau rất đau
Vì chính em đã khiến
Đã khiến mọi chuyện xảy ra
Chẳng biết đâu là sai
Đã quên mình chung cùng
Một giọt máu đào
Phải chăng là
Đứa em bé thơ của tôi
Phải em không
Đứa em đáng thương của chị đấy sao
Sao nỡ đọa đày
Thân xác em tôi
Kìa em, hãy đứng dậy
Chị đâu trách đâu hờn
Đã qua bão giông rồi em
Đã trôi đi những buồn đau
Hãy để cho tháng năm
Chữa lành những vết thương
Cảm ơn em
Bao ngày qua
Ở bên chị bằng hơi ấm yêu thương
Em đã sưởi ấm cho chị
Dù em phải chịu đựng bao tổn thương
Để cho chị được sống
Để bắt đầu những ngày mai
Để xóa sạch những lầm lỗi
Để nhớ rằng mình chung
Một giọt máu đào
Chị ơi giờ em chỉ (chị sẽ là đôi mắt )
Thấy bóng đêm quanh mình (của em )
Không biết đêm hay ngày (chị sẽ dìu em )
Làm sao có thể trở về (trở về )
Tháng năm ngày xưa (hãy nắm tay chị nhé )
Cùng bên nhau
Và rồi chúng ta sẽ trở về ngày tháng êm đềm
Và ngàn tia nắng xóa đi
Những ngày giông cuốn ta xa nhau
Giờ đây sẽ không còn xa cách nhau
Vì ta nay đã khác
Đã trải qua những thử thách
(Đã trải qua những thử thách )
Đã biết đâu là sai đúng
(Đã biết đâu là sai đúng )
Đã nhớ rằng mình chung
Một giọt máu đào