Sương giăng giăng giăng trên mặt hồ
Bồng bềnh tựa mây
Mịt mù chẳng thấy bờ đâu
Hay xa xa kia sau thanh bình này
Là dòng thác ghềnh
Chực trào chờ đợi thuyền ta đang tới
Ai nào đâu biết được
Mai này ta chẳng còn
Xa rời năm tháng bình yên
Ngày mai bước chân sẽ không nhẹ như trước
Ngày mai gánh giang sơn
Sớm nay sông núi yên bình
Nào ai đâu hề biết khi nào bão sẽ về
Một mình ta phải
Gánh vác giang sơn này
Điều gì làm lòng ta hôm nay xôn xao
Dẫu sông vẫn đang trôi
Non nước yên bình
Mây giăng giăng giăng che bầu trời
Mịt mờ vầng dương
Ngày hè mà bình minh không nắng
Ai nào đâu biết được
Khi càng khôn chuyển dời
Ta làm sao giữ bình yên
Làm sao để trở thành một vị vua tốt
Được sử sách lưu danh
Sớm nay biên giới yên bình
Nào ai đâu hề biết, khi giặc giã lan tràn
Một mình ta phải gánh vác giang sơn này
Điều gì làm lòng ta hôm nay xôn xao, xôn xao
Mới hôm nao
Cha vẫn còn đứng đó
Mắng con thơ mãi còn ham chơi
Mà sao giờ cha khó nhọc trong từng câu nói
Đêm qua chỉ con bên giường cha
Rồi cha nhắn nhủ chuyện nhường ngôi
Thật là quá đột ngột
Như cơn lũ tràn về
Làm sao con đứng vững
Mây trôi sương tan trong xanh bầu trời
Bồng bềnh nhẹ tênh
Thuyền chở ngàn muôn tia nắng
Muôn trùng sông núi này
Vững bền bao tháng ngày
Ta phải xây đắp ngày mai
Và ta sẽ trở thành một vị vua tốt
Được sử sách lưu danh
Giữ cho non nước yên bình
Lòng ta phải bền chắc
Như ngọn núi cao vời
Bờ vai ta phải gánh vác giang sơn này
Lời phụ hoàng giờ sẽ luôn luôn bên con
Luôn luôn
Bên con