Một mình ngồi buồn em nhắc tên anh, rồi từng ngày mong nhớ khi anh đã xa và chẳng thể nào có thể bên nhau như lúc đầu ta biết yêu nồng say..... và tìm một người thay thế nơi anh cứ tưởng rằng là một hạnh phúc...nhưng đâu nào hay chỉ là cố gắn tìm lại an,h tìm lại yêu thương của thưở ban đầu...
Chắc có lẽ giờ này anh đã vui bên ai khác chẳng còn nhớ đến em đâu phải không anh, ngày nào tay trong tay âu yếm vui bên người mà giờ đây riêng em bậc khóc...một mình ngồi khóc trong bóng đêm khi hiu quạnh mà anh đâu có thấu hởi anh...
Chẳng còn mong đợi chi khi biết anh đã xa rồi cớ sao chẳng thể xóa đi bóng hìn anh...