Một loại nước mắt cứ tuôn do người
Có riêng anh nát tan cõi lòng
Một loại yêu đương chứa bao vô vọng
Có tim anh đây ôi nguội lạnh tựa tro
Một loại nhân duyên có tên buông bỏ
Có cô đơn mỗi tối không tiếng cười
Một loại bi thương mỗi khi xa người
Có tương tư bên thân này chẳng một ai
Người ra đi đến nay
Đang ở đâu chốn trời xa
Tìm một cái cớ
Gửi thư cớ sao không tìm ra
Bao dấu yêu ngày xưa
Sao chớ đáp lời
Người hôm nay bên ai
Sao luôn xa tầm tay với
Người bên anh thế nhưng
Không của anh cũng rời xa
Đừng ôm ấp
Những giấc mơ viển vông bên người ta
Nên trách hay hận đây đau đớn mấy lần
Giờ không yêu ai nữa
Anh muốn trân trọng bản thân
Một loại nhân duyên có tên ân hận
Có ai kia đêm đêm mòn mỏi thơ thẩn
Một loại bi thương nhớ nhung hao gầy
Có ai kia đang trông chờ người về đây
Người ra đi đến nay
Đang ở đâu chốn trời xa
Tìm một cái cớ
Gửi thư cớ sao không tìm ra
Bao dấu yêu ngày xưa
Sao chớ đáp lời
Người hôm nay bên ai
Sao luôn xa tầm tay với
Người bên anh thế nhưng
Không của anh cũng rời xa
Đừng ôm ấp
Những giấc mơ viển vông bên người ta
Nên trách hay hận đây đau đớn mấy lần
Giờ không yêu ai nữa
Anh muốn trân trọng bản thân
Người ra đi đến nay
Đang ở đâu chốn trời xa
Tìm một cái cớ
Gửi thư cớ sao không tìm ra
Bao dấu yêu ngày xưa
Sao chớ đáp lời
Người hôm nay bên ai
Sao luôn xa tầm tay với
Người bên anh thế nhưng
Không của anh cũng rời xa
Đừng ôm ấp
Những giấc mơ viển vông bên người ta
Nên trách hay hận đây đau đớn mấy lần
Giờ không yêu ai nữa
Anh muốn trân trọng bản thân