Anh Lê
Em Lài
Anh Lê
Em Lài
Anh Lê
Thôi đưa tiễn người ta đi
Mà cứ Lê Lê Lê hoài
Một lát chắc tui lết luôn quá
Em hỏng có ý đó
Anh biết hong trong xóm này
Ai cũng nói hai đứa mình
Là trai tài gái sắc
Hi thì đó
Dạ gái sắc là em nè
Em đẹp em có sắc đúng hong anh
Đúng rồi
Còn anh nè
Anh sao nè
Anh là trai
Đó anh là trai đó
Em biết rồi anh là trai
Nhưng mà chưa có tài
Gì
Hỏng phải
Em nói là kì này anh lên thành phố
Anh nhớ học cho thiệt giỏi
Như vậy anh mới xứng đáng là trai tài
Anh hiểu chưa
Anh hiểu rồi
Vậy nha
Ừ
Từ khi có em đi về
Từ khi có em chung thề
Lòng anh thắm duyên tình quê
Bà con mắng yêu ta hoài
Thằng Lê khéo thương con Lài
Gái sắc gặp trai tài
Đường quê nở hoa ngâu vàng
Cầm tay xuyến xao trong lòng
Nụ hôn vẫn luôn chờ mong
Mình đi bắc thêm nhịp cầu
Để mai mốt xin cau trầu
Cho em khỏi chờ mong
Anh ở xóm trên nhà em xóm dưới
Mình đã yêu nhau
Trải qua mấy mùa
Quê ta ngập tràn cơn nước lũ
Nhưng đợi mẹ cha cậy người mai mối
Nên chưa dám trao nhau
Những chiếc hôn nồng
Tay nắm bàn tay
Mà nghe rộn rã trong lòng
Ngày mới quen nhau
Cũng vào mùa nước nổi
Hai đứa bơi xuồng
Hái bông điên điển ở bờ sông
Rồi thời gian thấm thoát trôi nhanh
Mình càng yêu nhau
Tha thiết đậm đà
Mối tình đầu đẹp như giấc mơ hoa
Chẳng muốn rời xa
Ngày thương đêm nhớ
Thôi nhớ cái gì mà nhớ dữ vậy hà
Thì nhớ như vậy
Người ta mới gọi là nhớ chứ
Anh hứa là nhớ giữ lời nghe chưa
Gì anh hứa cái gì
Anh hứa là anh thương mình em nè
Hỏng có phản bội em
Anh mà phụ bạc em thì
Thì sao
Thì em méc má em đánh đòn anh đó
Hả có vụ đó nữa hả
Ừa
Nhớ năm ngoái sau khi
Cày xong miếng ruộng
Anh rủ em đi núi Sam
Dự lễ vía Bà
Mình quỳ bên nhau
Thầm với van cho dây đó sớm giao hòa
Cho đôi trẻ được sống chung
Trọn đời mãn kiếp
Cho oanh yến giao đầu
Cho trúc cận kề mai
Sau lần hẹn hò
Em mơ ước chuyện tương lai
Hai trái tim vàng
Trong túp lều tranh nho nhỏ
Tình của đôi ta giản đơn như thế đó
Sống ở quê nghèo
Còn đòi hỏi gì hơn
Em nghe anh dặn nè nghe
Dạ
Ở nhà nhớ
Không có được mặc đồ đẹp
Đi tới đi lui lung tung á
Ủa sao kì vậy anh
Em là thợ may mà
Tự nhiên cái anh bắt em
Mặc đồ cũ đồ xấu hả
Chứ em ở nhà em mặc đồ đẹp
Mấy thằng trong xóm nó địa em
Là anh hỏng có chịu đâu á
Bởi vì em là gái sắc của lòng anh mà
Thiệt hong anh
Thiệt đó
Dạ em nhớ lời anh dặn rồi
Ơi ơi người tình ơi
Cầu xin non nước
Mưa thuận gió hòa
Để cho vụ mùa bội thu
Mình nên duyên mới
Đôi ta đẹp chung đời
Rồi anh kết tranh xây nhà
Trồng thêm luống rau nương cà
Để em khỏi đi chợ xa
Thương quá hà
Ngày hai buổi anh ra đồng
Và em khéo tay chuyên cần
Vá may và thêu thùa
Thương quá hà
Chiều thơ thẩn ta ra vườn
Nhìn cây trái sai trên cành
Đàn chim líu lo vờn quanh
Nhìn trăng sáng soi quê mình
Tình quê nở hoa chung lòng
Ngây ngất tình chung
Nhà ở gần nhau
Đám cưới đôi ta
Chẳng cần tàu xe đón đưa
Và chiếc áo cô dâu
Cũng chẳng cần chi lộng lẫy
Mà giản dị đơn sơ
Với tà áo trắng trinh nguyên
Như tình duyên của đôi mình
Và cũng không tổ chức rình rang
Yến tiệc linh đình
Mà chỉ mời bà con hai họ
Và những người bạn
Thiết tha nhất mà thôi
Còn về phía văn nghệ góp vui
Đã có sẵn nhóm đờn ca tài tử
Hấp dẫn lắm nghen anh
Nào tân cổ giao duyên ba Nam
Sáu Bắc và ca trích đoạn cải lương
Từ Hải Thúy Kiều
Anh ơi kì này á đám cưới tụi mình
Em sẽ may cho anh
Một bộ vest màu trắng anh chịu hong
Hong
Sao dạ
Anh thích màu hường
Í con trai ai mặc màu hường
Nhưng mà anh thích màu hường
Hỏng được màu hường là của em
Anh mặc màu trắng nhe
Ừ Thôi nhưng mà
Cho anh xin cái nơ màu hường đi ha
Tui nghi lắm đó nha
Không phải ý của anh
Là muốn cùng tông với em đó
Vậy thì được
Lài à nếu thời tiết mưa thuận gió hòa
Thì ngày cưới tụi mình
Cũng chẳng còn xa đâu em
Anh sẽ về thưa lại với mẹ cha
Cậy người mai mối sang nhà em dạm hỏi
Bằng lòng đi em
Chớ nên từ chối
Đừng để tụi mình lỡ mối tơ duyên
Bằng lòng đi em
Để mẹ cha bước tới
Bằng lòng đi em
Ta tính chuyện cau trầu
Anh có nhớ chăng lời bà con cô bác
Đã hát ghẹo mình bằng mấy câu thơ
Thằng Lê mà cưới con Lài
Gái sắc trai tài xứng lứa vừa đôi