Ngoài đường đỏ rực
Mỗi khi phố lên đèn đêm
Thế mà chẳng thể
Xua tan nỗi cô độc
Xuân thu luôn đổi thay
Để lại nhiều tổn thương
Anh lạc lõng hiu quạnh
Giữa phố xá đông người
Chạnh lòng người người nắm tay
Bước đi cạnh nhau
Nhớ ngày nào có nhau
Nay đã đôi đường
Nơi đây anh chẳng vui
Càng nhọc lòng lãng quên
Càng nhung nhớ khôn nguôi
Bóng tối đang bủa vây
Người chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Lòng anh đong đầy bao nhớ mong
Sầu đau che lấp
Thời gian chẳng còn có em
Lòng anh sao thấy vô vị
Người xưa quây quần tâm trí
Không thể lãng quên
Người giờ chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Chìm trong mê mụi bao nỗi đau
Triền miên không dứt
Ngày em ngoảnh mặt bước đi
Mình anh cô đơn chẳng quen
Phải chăng hôm nay muốn quay đầu
Đã muộn phải không
Chạnh lòng người người nắm tay
Bước đi cạnh nhau
Nhớ ngày nào có nhau
Nay đã đôi đường
Nơi đây anh chẳng vui
Càng nhọc lòng lãng quên
Càng nhung nhớ khôn nguôi
Bóng tối đang bủa vây
Người chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Lòng anh đong đầy bao nhớ mong
Sầu đau che lấp
Thời gian chẳng còn có em
Lòng anh sao thấy vô vị
Người xưa quây quần tâm trí
Không thể lãng quên
Người giờ chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Chìm trong mê mụi bao nỗi đau
Triền miên không dứt
Ngày em ngoảnh mặt bước đi
Mình anh cô đơn chẳng quen
Phải chăng hôm nay muốn quay đầu
Đã muộn phải không
Người chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Lòng anh đong đầy bao nhớ mong
Sầu đau che lấp
Thời gian chẳng còn có em
Lòng anh sao thấy vô vị
Người xưa quây quần tâm trí
Không thể lãng quên
Người giờ chẳng còn chốn đây
Với anh thật sự lẻ loi
Chìm trong mê mụi bao nỗi đau
Triền miên không dứt
Ngày em ngoảnh mặt bước đi
Mình anh cô đơn chẳng quen
Phải chăng hôm nay muốn quay đầu
Đã muộn phải không
Phải chăng hôm nay muốn quay đầu
Đã muộn phải không