Mực tan vào nước
Rồi loang ra cả hồ
Họa thành những nhánh hoa
Đợi gió ùa qua
Tình yêu thuở ấy
Lại đem cất giấu đi
Bình tâm xuất gia
Khoác lên thân cà sa
Tuổi xuân vừa chớm
Đào hoa rơi mấy dặm
Nhìn nàng cất bước đi
Đội mũ phượng kia
Đàn hương vừa thoảng
Vòng ngọc với gấm hoa
Nàng nay cách xa
Bước chân lên kiệu hoa
Liệu rằng tâm tư của nàng vẫn còn
Còn một bức sơn thủy chăng
Chàng hướng về phía tây
Cầu sen nở rộ
Đời người trôi nhanh tháng ngày hối hả
Chớp mắt bạc mái đầu
Một thoáng nhìn ngắm trăng
Thương tiếc duyên trần
Tuổi xuân vừa chớm
Đào hoa rơi mấy dặm
Nhìn nàng cất bước đi
Đội mũ phượng kia
Đàn hương vừa thoảng
Vòng ngọc với gấm hoa
Nàng nay cách xa
Bước chân lên kiệu hoa
Liệu rằng tâm tư của nàng vẫn còn
Còn một bức sơn thủy chăng
Chàng hướng về phía tây
Cầu sen nở rộ
Đời người trôi nhanh tháng ngày hối hả
Chớp mắt bạc mái đầu
Một thoáng nhìn ngắm trăng
Thương tiếc duyên trần
Liệu rằng tâm tư của nàng vẫn còn
Còn một bức sơn thủy chăng
Chàng hướng về phía tây
Cầu sen nở rộ
Đời người trôi nhanh tháng ngày hối hả
Chớp mắt bạc mái đầu
Một thoáng nhìn ngắm trăng
Thương tiếc duyên trần
Đời người trôi nhanh tháng ngày hối hả
Chớp mắt bạc mái đầu
Một thoáng nhìn ngắm trăng
Thương tiếc duyên trần