Nếu như nỗi buồn
Là gia tài trong cuộc sống
Thì liệu thứ kho báu
Tôi đang mang có ai muốn không
Nếu như cơn đau
Là điều ai cũng giành lấy
Thì đến bao giờ tâm tư này
Biết được ngày cạn đây
Tôi vẫn cứ quanh quẩn trong căn phòng
Có vẻ bình yên
Trong căn nhà lúc nào cũng ồn ào
Nhưng mấy khi nghe tiếng
Hỏi han dù chỉ một câu à
Ừ thôi có ai biết đâu mà
Những điều tôi đang nén chặt vào tim
Nét mặt này từ đâu ra
Có lẽ là vì vốn dĩ có nói ra
Thì cũng là chuyện của riêng tôi
Dù có lắm nghĩ suy
Mỗi khi cần thì
Hình như ai cũng bận rồi
Tôi đôi lúc vẫn không hiểu mình là ai
Sự cô đơn này là do mình chọn
Hay đó là những gì còn lại
Sau một ngày dài mệt mỏi
Đối diện với đời
Trở về phòng cùng chiếc gương
Cắm mặt vào chơi vơi
Tôi vẫn ngồi đây
Cố không gục ngã và chờ đợi
Nhìn xung quanh đâu ai có thể hiểu
Những điều tôi đang suy nghĩ
Và không ai muốn chia sớt
Những gì tôi đang mơ ước
Dường như tôi cô đơn
Trong chính ngôi nhà mình không ai biết
Muốn khóc nhưng cứ phải gượng cười
Tình yêu đâu phải hy sinh là sẽ
Giữ được một người mãi mãi
Càng không phải cố níu với
Hoài bàn tay ai ở bên
Vì sao không yêu nhau
Như những ngày đầu tiên yên vui ấy
Cứ ngỡ ta đã hiểu được nhau
Tại sao một người
Có thể có quá nhiều cảm xúc
Để khi vụt mất thứ gọi là tình yêu
Lại phải đau đớn tột cùng
Phải chăng bản thân đã quá tin
Vào điều mình đang trao
Cuối cùng cũng không thể
Giữ được ước mơ nào
Khi cuộc sống và tình yêu
Là hai khái niệm song song
Thì biết tìm đâu ra điểm chung
Hạnh phúc từng trông mong
Khi cả hai đều phải cố
Mang quá nhiều suy nghĩ
Thì ai sẽ là người chịu lắng nghe
Thật lòng hay cố gạt đi
Những nỗi buồn này
Giờ biết nói cùng ai
Những khát khao này
Nay vẫn còn dang dở
Đối mặt cửa phòng
Nên mở hay dừng lại
Bên ngoài kia rồi họ sẽ hiểu
Hay lại làm ngơ
Vì tâm trí này đã dần
Trở nên mong manh
Sợ phải làm phép thử nữa
Sợ ngỡ được thoát khỏi giấc mơ
Lại thắp lên bao hy vọng đến dư thừa
Vì tôi sợ tiếng lòng mình
Cứ thế trôi vào mưa
Nhìn xung quanh đâu ai có thể hiểu
Những điều tôi đang suy nghĩ
Và không ai muốn chia sớt
Những gì tôi đang mơ ước
Dường như tôi cô đơn
Trong chính ngôi nhà mình không ai biết
Muốn khóc nhưng cứ phải gượng cười
Tình yêu đâu phải hy sinh là sẽ
Giữ được một người mãi mãi
Càng không phải cố níu với
Hoài bàn tay ai ở bên
Vì sao không yêu nhau
Như những ngày đầu tiên yên vui ấy
Cứ ngỡ ta đã hiểu được nhau
Nhìn xung quanh đâu ai có thể hiểu
Những điều tôi đang suy nghĩ
Và không ai muốn chia sớt
Những gì tôi đang mơ ước
Dường như tôi cô đơn
Trong chính ngôi nhà mình không ai biết
Muốn khóc nhưng cứ phải gượng cười
Tình yêu đâu phải hy sinh là sẽ
Giữ được một người mãi mãi
Càng không phải cố níu với
Hoài bàn tay ai ở bên
Vì sao không yêu nhau
Như những ngày đầu tiên yên vui ấy
Cứ ngỡ ta đã hiểu được nhau