TÀ ÁO TÍM
Hoàng Nguyên
Một chiều lang thang bên dòng Hương giang.
Tôi gặp một tà áo tím, nhẹ thấp thoáng trong nắng vương.
Màu áo tím sao luyến thương màu áo tím sao vấn vương.
Rồi lòng bâng khuâng theo màu áo ấy.
Màu áo tím hôm nào, tình quyến luyến ban đầu.
Chập chờn tâm tư màu áo thoáng chiêm bao.
Mong một tà áo, một tà áo qua đường.
Như mong một lời nói, một lời nói yêu thương
Mặc thời gian dìu đôi cánh biếc.
Mặc dòng sông dịu hiền luyến tiếc.
Mặc chiều thu buồn như gối chiếc.
Tôi mơ màu áo, ước mong sao áo màu khép kín tim nhau.
Để rồi chiều chiều lê chân bên dòng Hương giang.
Mong tìm lại tà áo ấy, mà áo tím nay thấy đâu?
Người áo tím nay thấy đâu? Dòng nước vẫn trôi cuốn mau.
Rồi chợt nghe tin qua lời gió nhắn.
Người áo tím qua cầu và áo tím phai màu.
Để dòng Hương giang hờ hững cũng nao nao.