Cô Hai, cô Hai ơi
Bánh tét, bánh ít
Bánh chưng của cô chín chưa
Chưa, còn anh Ba
Chùi bộ lư gì tới tối hù rồi
Mà vẫn chưa bóng vậy
Vậy đó à
Mà chừng nào nồi bánh của cô chín
Thì bộ lư của tôi bóng liền hà
Ơ cái anh này
Xấu mồm xấu miệng chọc ghẹo người ta
Tôi hổng có nói chuyện
Với anh nữa đâu á
Hổng nói chuyện thì thôi
Tôi hát chơi một mình
Đêm xuân nghe pháo giòn tan giòn tan
Ơi nàng ơi
Chữ đen trên nền liễn đỏ
Ơi nàng ơi
Chùi lư để chưng bàn thờ
Xuân rồi lại đón Xuân
Chùi lư để chưng bàn thờ
Xuân rồi lại đón Xuân
Đêm xuân nấu bánh ngồi canh ngồi canh
Ơi chàng ơi
Bánh chưng nếp vàng nhân đậu
Ơi chàng ơi
Chờ cho chín dâng lên bàn
Xuân mừng lại đón xuân
Chờ cho chín dâng lên bàn
Xuân mừng lại đón xuân
Bánh chưng, bánh ít rồi thêm bộ lư
Ơi nàng ơi
Có đôi chung đèn đủ bộ
Ơi nàng ơi
Bộ lư bánh chưng chung bàn
Như chồng vợ có nhau
Bộ lư bánh chưng chung bàn
Như chồng vợ có nhau
Anh Ba ơi
Tôi nấu bánh đêm xuân
Là để rước ông bà
Về vui ba ngày tết
Chứ đâu phải để bánh của tôi
Nằm cạnh bộ lư đồng
Anh đừng bày đặt lẳng lơ
Cái chuyện vợ chồng
Anh Ba nói chuyện xa gần
Tôi méc cha mẹ tôi
Anh đừng có than trách à nghen
Bẹ thơm non
Chùi bộ lư đồng không sáng
Còn anh, anh chưa dứt sữa
Sao dám tán tỉnh tôi
Nè, đừng thôi anh hỡi đừng thôi
Chờ thơm xanh bẹ
Anh mượn người mai mối
Trời đất ơi
Tôi lớn chồng ngồng vậy nè
Mà cô nói tôi chưa dứt sữa hả
Vậy chứ còn gì nữa
Sáng nào tôi cũng thấy
Anh ních đầy bình sữa vậy đó
Còn cô Hai thì sao
Tôi mà chưa dứt sữa
Chắc là cô cũng chưa có bỏ bình à
Cái anh này
Cô Hai ơi
Nhưng hôm nay đã bước vào đầu năm mới
Cô đã bước qua
Cái thời tuổi dại ngây khờ
Mười tám xuân xanh mộng đẹp đang chờ
Còn anh thì tròn hai mươi tuổi
Vai học trò đâu gánh nổi nợ thê nhi
Đừng thôi em hỡi đừng thôi
Đừng thôi nói chuyện năm nào bé thơ
Mình nên nói chuyện bây giờ
Mười tám em chờ
Anh đây đã đôi mươi
Thôi đi anh Ba ơi
Ở đó mà nói chuyện tào lao
Hổng lo chùi cho xong
Bộ lư đồng kia kìa
Cái này là tại
Tôi chấp cô Hai đó chứ
Tôi chấp cô nồi bánh chín trước đó
Trong khi chờ bánh chín thì
Thôi bây giờ
Mình hò đối đáp nghe anh Ba
Rồi, tôi cũng chấp cô hò trước luôn đó
Vậy anh Ba nghe đây nè
Hò ơi
Một trăm thứ than, than chi không quạt
Một trăm thứ bạc
Bạc chi bán chẳng ai mua
Trai nam nhân anh mà đối đặng
Anh mà đối đặng
Thiếp chịu bốn mùa xin theo
Hò ơ
Em đố khó làm chi cho anh khó nghĩ
Nhưng muốn được lòng tri kỷ
Thì anh đây phải đắn đo
Mong thuyền quyên giữ chặt lời cho
Anh mà đối đặng
Hò ơ
Anh mà đối đặng
Thì duyên nợ ba sinh
Có đất trời chứng giám
Giữa đêm xuân bát ngát hương tình
Còn ngọn lửa cũng múa vui
Theo nhịp đập tim mình
Hò ơ
Một trăm thứ than, than thân không quạt
Một trăm thứ bạc
Bạc tình bạc nghĩa bán chẳng ai mua
Đó
Trai nam nhân anh đã đối đặng
Em có chịu bốn mùa theo anh
Nhưng em ơi, anh thề không bạc
Mà sao em trách móc cho đành
Nhưng nồi bánh tét, bánh chưng của em
Chưa chịu chín
Thì làm sao em dâng lễ rước ông bà
Để cho trai tân chùi bộ lư bóng láng
Chờ bánh chưng của em dâng lễ một nhà
À, vậy là anh muốn rước em
Rước luôn nồi bánh
Dâng lễ trên bàn thờ chung bộ lư hương
Anh sẽ quỳ lâm râm khấn nguyện
Nguyện cho hai đứa mình
Tròn nợ tròn duyên
Nhưng anh ơi
Mâm rượu cao trầu
Mới đúng nghĩa ba sinh
Chứ câu hò đối đáp
Làm sao thành duyên nợ
Ví dầu trăm nhớ ngàn thương
Không mai không mối như giường không chăn
Anh về lo chí thú làm ăn
Cậy nhờ mai mối
Cho bằng tình nên duyên